Hành trình đến Liêu Thành lần này đã được sắp xếp xong.
Máy bay hạ cánh vào buổi chiều, đoàn người của Hoắc thị được lễ tân đưa vào một khách sạn năm sao. Chỉ có lúc nhận phòng, Hoắc Uẩn Khải bảo Cao Thăng nâng cấp phòng của Lê Phi Phàm thành phòng tổng thống bên cạnh hắn.
Trực tiếp ở chung phòng không tốt hơn à, tất nhiên là Cao Thăng không dám nói như vậy, chỉ có thể kéo một mình Lê Phi Phàm ở đằng sau: “Nhị gia ngay từ đầu cũng không định đưa cậu theo, ngài ấy lâm thời thông báo với tôi, nhưng phải cho tôi biết, lần này cậu lấy thân phận gì theo tới?”
“Khác nhau ở chỗ nào?” Lê Phi Phàm hỏi.
Sàn của khách sạn sáng đến mức soi được gương, Hoắc Uẩn Khải cùng Trưởng bộ phận lễ tân đi phía trước, Cao Thăng và Lê Phi Phàm đi sau họ một bước, anh ta nghiêng đầu che miệng nói nhỏ với anh: “Khác biệt rất lớn đấy, cậu xem lần này đoàn đội của chúng ta gần hai mươi người, bao gồm cả Đới Vĩ, lại thêm đoàn đội bên đối tác. Nếu cậu là trợ lý, tôi sẽ dựa theo quy định của trợ lý mà sắp xếp lịch trình cho cậu để tránh đàm tiếu. Nhưng nếu cậu chỉ theo hầu Nhị gia thì cách giới thiệu cũng khác, cậu hiểu mà.”
Lê Phi Phàm quay đầu nhìn đoàn đội phía sau, quả nhiên thấy Đới Vĩ cúi đầu vừa đi vừa chỉnh sửa tư liệu.
Anh đột nhiên nhớ tới những lời Khâu Hương nhắc nhở mình.
Anh thu hồi tầm mắt, liếc qua Cao Thăng, rồi mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-chim-se-nha-nhi-gia-thanh-tinh-roi/2443281/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.