Lê Phi Phàm bị còng tay vào đầu giường, áo sơ mi trên người vì giãy giụa mà nhăn nhúm hết, anh nói: “Đến cả phí chia tay em cũng không cần, anh biết em đây hy sinh lớn đến mức nào không, đừng có được voi đòi tiên nhá.”
“Thế nào gọi là được voi đòi tiên?” Hoắc Uẩn Khải ngồi cạnh giường hỏi anh như thật.
Lê Phi Phàm nghiến răng, lại kéo cái tay bị còng, trợn mắt nhìn hắn nói: “Anh biết rõ mà còn hỏi.”
Tay Hoắc Uẩn Khải từ từ trượt xuống men theo gò má của Lê Phi Phàm.
Đầu ngón tay nhẹ nhàng khều cổ áo anh, hắn hỏi: “Như vậy?”
Lại tiếp tục trượt xuống dưới: “Hay là như thế này?”
“Sở khanh.” Lê Phi Phàm mắng hắn.
Hoắc Uẩn Khải nhếch khóe miệng, bật cười: “Chẳng phải em đang nghĩ đến cái này sao?”
Lê Phi Phàm nói: “Thành thạo chuyện này như thế, ai biết anh có thử qua trên người khác hay không.”
Khi Hoắc Uẩn Khải bị Lê Phi Phàm cà khịa vô lý, hắn đang lấy áo sơ mi bên cạnh khoác lên.
Nghe được những lời này, hắn dừng tay hỏi anh: “Cho nên em tức giận vì chuyện này?”
Còi báo động của Lê Phi Phàm ngay lập tức vang lên.
Đến cả giãy giụa anh cũng không làm nữa, nheo mắt nhìn Hoắc Uẩn Khải một cách nguy hiểm: “Có nghĩa là anh từng thật sự ngủ với người khác rồi?”
Lê Phi Phàm như vậy, có chút sắc bén nhè nhẹ toát ra từ trong xương cốt của anh.
Trong mắt như có lửa, đốt đỏ cả đuôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-chim-se-nha-nhi-gia-thanh-tinh-roi/2443196/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.