Tần Mặc Hàm đại khái cũng nghĩ đến khả năng kia, cân nhắc một chút mới lần nữa căn dặn: "Nàng cầm Càn Khôn Phiến, nó nếu không thuận theo ta khống chế, nàng liền dùng Càn Khôn Phiến phòng thân." 
Tô Tử Ngưng được nàng bảo hộ ở phía sau, nhịn không được bật cười thành tiếng: "Nào có chủ nhân giống như nàng." Trong lời nói tuy là trêu chọc nhưng lại tràn đầy hạnh phúc. 
Tần Mặc Hàm đem thanh Hắc Kiếm phóng ra, Tô Tử Ngưng chỉ thấy một trận hào quang chói mắt chợt lóe lên, lập tức thanh kiếm kia toàn thân hăng hái xoay tròn, liên tục đảo quanh nàng cùng Tần Mặc Hàm, kiếm khí tỏa ra bốn phía dẫn theo một trận gió thổi tới, làm cho y phục cùng tóc dài của các nàng tung bay, tuy là hùng hổ dọa người như vậy, nó cũng không dám tổn thương đến hai nàng. 
Tần Mặc Hàm lông mày cau lại, bất đắc dĩ nói: "Không nên hồ nháo nữa." 
Hắc Kiếm nghe xong đột nhiên ngừng lại, nó lăng không đứng thẳng, thân kiếm ong ong run, tựa hồ rất tức giận. Nó tuy chấp nhận theo nàng, nhưng dã tính khó thuần, bất quá Tô Tử Ngưng không hiểu sao cảm thấy nó giống hệt một đứa trẻ đang cáu kỉnh, nhịn không được lại bật cười. 
Nụ cười của nàng dĩ nhiên chọc tới Hắc Kiếm, nó đột nhiên vọt lên trên, mũi kiếm nhắm thẳng vào Tô Tử Ngưng, trên thân kiếm đen nhánh có kim quang lưu chuyển, kiếm khí dày đặc, hiển nhiên là động sát ý. 
Tần Mặc Hàm biến sắc, ngăn ở giữa nó và Tô Tử Ngưng, lạnh lùng nói: "Ngươi muốn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-chi-phu-mong-tam-sinh/778962/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.