Hai nàng chuẩn bị rời khỏi Minh Thủy Điện, liền nhìn thấy Lạc Uyên cùng Nhạc Phồn đi tới, Tần Mặc Hàm ra hiệu cho đệ tử Tần gia rời đi trước, quay đầu lại nói: "Sư tôn, Nhị sư tỷ."
Nhạc Phồn nói khẽ: "Hai muội phải về rồi sao?"
Tần Mặc Hàm gật đầu, mắt nhìn Lạc Uyên đang tâm tình nặng nề: "Sư phụ, Tử Vân Phong bây giờ..."
Lạc Uyên tựa hồ già đi rất nhiều, ngày xưa tùy tính khoái ý bởi vì chuyện xảy ra mấy hôm nay, đã làm hao mòn hầu như không còn.
"Đại sư huynh của con đã xuất quan, cuối cùng đi vào Kim Đan trung kỳ. Hắn buông xuống tâm kết, từ nay Tử Vân Phong liền giao hắn xử lý đi, ta đã già, không còn nhiều tinh lực."
"Sư phụ." Nhạc Phồn cùng Tần Mặc Hàm có chút lo lắng nói.
Lạc Uyên khoát tay áo: "Ta đã chán ghét, những năm này hao phí tinh lực nhiều lắm, ta cũng nên hảo hảo chuyên chú vào tu hành, dù sao tương lai tình thế không ổn. Tử Vân Các là sư tổ lưu lại, cũng thuộc về Vô Cực Tông, cứ mặc kệ bọn hắn muốn làm gì thì làm đi."
Nhạc Phồn thần sắc thoáng buồn bã: "Sư phụ, người muốn bế quan, đồ nhi..."
Lạc Uyên vỗ vỗ bờ vai của nàng: "Vi sư tại Phân Thần chi cảnh đã hơn trăm năm, cần phải phá giải tâm kết, lĩnh ngộ một phen. Bất quá các con đừng lo lắng, những gì đệ tử Tử Vân Phong nên được hưởng, vi sư tuyệt sẽ không để các con thiếu đi, con cùng đại sư huynh nhất định phải siêng năng tu luyện, đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-chi-phu-mong-tam-sinh/778959/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.