Ngay lúc này, Tần Mặc Hàm đang nằm trên giường đột nhiên mở mắt, trên trán ướt đẫm mồ hồi, cúi đầu thở gấp. Hồi lâu sau, ánh mắt nàng nhìn về phía ngoài cửa sổ, những tia sáng yếu ớt xuyên qua rèm cửa chiếu vào trong phòng, trời mới vừa rạng sáng.
Nàng có chút mệt mỏi xoa xoa trán, đứng dậy đi rót ly nước, dòng nước lạnh thấm ướt cổ họng khô khốc chảy vào trong dạ dày, khiến cho nàng cuối cùng bình tĩnh lại. Đầu có chút đau, ngón tay trắng nõn thon dài nắm chặt cái ly trong tay, nàng nhìn vào khoảng không vô định, suy nghĩ xuất thần. Dường như nàng lại mơ thấy người kia, lẽ ra nàng phải vui vẻ nhưng bất giác trong lòng tràn ngập cảm giác đau xót, nàng cố gắng nhớ xem trong mộng đã xảy ra chuyện gì nhưng không cách nào nhớ rõ được. Chỉ còn sót lại tiếng nói mềm nhẹ của người kia: "Nếu ta muốn mang nàng đi cùng, nàng có nguyện ý không?"
Nàng loáng thoáng nhớ lại, nàng đã không chần chừ đáp lời: "Nguyện ý."
Buông ly nước xuống, đứng lên đi vào phòng tắm, trong đôi mắt đen trầm tĩnh của nàng như cũ không có nhiều cảm xúc, chỉ là trong đáy lòng có tiếng thở dài thật khẽ. Nói nguyện ý thì có ích lợi gì, người kia thật sự có thể mang nàng đi sao? Đến một nơi mà theo người đó kể, nguy cơ trùng trùng, là một thế giới thần kỳ cổ quái, xa xôi giống như hư ảo.
Không đi làm ở tập đoàn Hạ thị cũng không sao, nàng vẫn còn nơi khác để đi, nàng xưa nay không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-chi-phu-mong-tam-sinh/778891/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.