“Kim Ảnh Hiên, ngươi cút ra ngoài cho ta! Lập tức, lập tức!” Trong phòng truyền ra tiếng gầm lên giận dữ , sau đó, Ảnh Hiên bị đá đi ra một cách tàn nhẫn.
“Thế nào rồi? Cuối cùng là có đồng ý không??” Kim Kỳ lại vừa vặn tới ngay lúc này.
“Đâu chỉ không đồng ý ! Nàng còn nói cái gì mà Ân Dực tốt hơn ta! Tiểu tử kia bây giờ chắc đang ở cái nơi dơ bẩn đó rồi ? Đúng là một tên hoa hoa công tử ! Không được! Ta phải đi diệt trừ hắn trước !” Ảnh Hiên lầm bầm lầu bầu phất tay áo rời đi. ( Ngọc Nhi : há há, Hiên Hiên ghen rồi!! )
“Kim Kỳ ca !” Ảnh Hiên chân trước chân sau mới vừa đi, ta liền từ trong phòng đi ra .
“Ngươi đây là có ý gì ?” Kim Kỳ ca chỉ vào bọc quần áo trong tay ta.
” Ta chịu không được tiểu tử Kim Ảnh Hiên kia bức hôn, nên muốn đi ra ngoài trốn mấy ngày!” Ta đóng cửa phòng nói.
“Chuyện này. . .” Kim Kỳ ca hơi khó xử .
“Kim Kỳ ca ~ ngươi đối với ta tốt nhất ~ ta chỉ đi ra ngoài mấy ngày thôi, ta bảo đảm sẽ không có chuyện xấu gì xảy ra đâu!” Ta lập tức giơ tay lên làm động tác thề thốt.
“Cái kia. . . Khả. . .”
“Ta xem như huynh đã đồng ý rồi ha! Ta đi đây ~” Bây giờ mà còn không đi thì còn chờ khi nào! Ta vẫy vẫy tay, hứa hẹn nhất định sẽ quay về.
“Uyển Thi ơi ~” ta giơ chân đạp cửa phòng , hô lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-yeu-soai-vuong-gia/173064/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.