Những ngày qua, Uyển Thi dẫn ta tham quan khắp nơi trong hoàng cung. Hoàng Cung này tuy nơi nào cũng có nhiều người, thế nhưng một chút cảm giác an tâm cũng không có!
Đi dạo như thế này mãi cũng cảm thấy hoàng cung này có chút nhàm chán , không những không có gì chơi mà còn có nhiều nơi không được vào, nhưng lần nào cũng bị Uyển Thi lôi theo làm ta thấy phiền đến chết rồi !
Ta vừa trở về từ Ngự hoa viên liền bắt đầu cảm thấy buồn ngủ , nên mới vào phòng định ngủ một giấc cho đã thì nhìn thấy trên giường có một tờ giấy, nội dung là muốn ta đến rừng cây ở ngoại thành . Là ai rảnh rỗi bày trò đùa dai này vậy chứ?
Nhưng trong hoàng cung, ai lại rảnh rỗi đến mức nhàm chán như vậy ? Nếu như là người ngoài, vậy kẻ đó làm sao vào được mà không bị phát hiện ? Dựa vào chi tiết đó cũng đã thấy được, người này nhất định là người trong cung.
“Nhược Khả! Nhược Khả!” Uyển Thi vội vã đạp cửa chạy vào, miệng í ới gọi ta.
“Làm sao ? Hiếm khi thấy ngươi sốt ruột tìm ta như vậy nha~” Ta vẫn rất bình tĩnh hỏi.
“Ta phát hiện có một tờ giấy trong phòng của ta . . .”
“Là cái này hả ?” Ta đem tờ giấy của ta đưa cho nàng, xem ra đây không đơn thuần chỉ là một trò đùa dai, ngay cả nương nương cũng dám động. . .
“Ngươi cũng có? Hơn nữa nội dung còn giống như đúc.” Uyển Thi chăm chú so sánh hai tờ giấy.”Chúng ta nên làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-yeu-soai-vuong-gia/173062/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.