“Uyển a ~~~ “
“Còn gọi? Nàng không thấy mệt mỏi sao ?” Ảnh Hiên bất đắc dĩ cúi đầu nhìn ta nãy giờ vẫn đang hô hào không ngừng.
“. . . .” Dừng một chút, lấy hơi . .
“Uyển a ~~ “
“Ai. . Biết rồi! Biết rồi! Hôm nào rảnh ta sẽ giải thích rõ ràng với Thần Trạch ca, nói ngươi là con gái, là tri kỉ của nương nương, có được chưa?”
“Thật không” Thanh âm rốt cục cũng có chút tinh thần .
“Thật!”
“Chắc chắn chứ?”
“Chắc chắn”
“Vậy bây giờ mau đi thôi?” Ánh mắt ta lóe sáng .
” Sắp về đến vương phủ rồi, hay là để mai đi”
“Được rồi. .” Ta bĩu môi, có chút ủ rũ.
“Nàng còn như vậy nữa là ta ghen đó!” Hắn tự dưng ghé sát tai ta thì thầm làm ta sởn cả gai ốc.
“? ? ?” Ta nhất thời không hiểu hắn đang định nói cái gì, nên ngẩng đầu lên dò hỏi.
“Đồ ngốc!” Ảnh Hiên cười nói, xoa xoa đầu của ta.
“A! Tóc của ta Ngươi chưa từng nghe câu ‘Đầu khả đoạn, huyết khả lưu. Kiểu tóc không thể loạn’ à ?”
“Lại còn ngụy biện?” Ảnh Hiên mỉm cười nhìn ta.
“Chỉnh tề hơn so với ngươi là được rồi!”
“Miệng càng ngày càng lợi hại !”
“Không được sao? Ngồi thẳng lên.”
“Làm gì?” Ảnh Hiên bị ta làm cho đầu óc mơ mơ hồ hồ.
“Ngủ rồi!” Ta ở trong lòng hắn tìm tư thế thoải mái nhất rồi yên lặng chìm vào giấc ngủ. Tay hắn ôm ta thật chặt, lặng lẽ nở nụ cười.
Đến khi ta mở mắt lần nữa thì đã nằm ở trong phòng của mình, vò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-yeu-soai-vuong-gia/173054/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.