Vô tư chơi đùa mấy ngày, lúc này Tu Tư cùng Phong Tảo đang thu dọn hành lý, hôm sau họ sẽ phải quay trở lại tinh cầu Thủ đô.
Những ngày này có thể nói là khoảng thời thoải mái nhất của Tu Tư trong suốt nhiều năm qua, được ở bên cạnh hùng chủ và thư phụ, hai người anh yêu nhất, mấy ngày nay thật sự hạnh phúc như ở trên mây vậy.
Mấy hôm vừa qua, Tu Tư thấy Trân Ly cười nhiều hơn, mặt mày mỗi ngày đều rất hồng hào và vui tươi, lúc nào tâm trạng cũng vui vẻ thoải mái làm cho ông như trẻ ra vài tuổi.
Nhưng điều khiến anh yên tâm nhất chính là tất cả đều là sự thật. Nghĩ đến đây, Tu Tư đang sắp xếp lại quần áo thì tâm tình cũng tốt hơn hẳn, thỉnh thoảng còn ngâm nga vài giai điệu, nghe thấy thế thì Phong Tảo cũng gia nhập, hát theo Tu Tư.
Trân Ly đứng ở ngoài cửa phòng, trên tay còn cầm theo một đống đặc sản, nghe được tiếng hát của đôi trẻ, ông vừa mỉm cười vừa lắc đầu, đứng ở đó một lúc rồi ông mới gõ cửa.
Trân Ly đưa đống đồ trên tay ra và nói: "Đây là một ít đặc sản ở đây, mặc dù không thể nói là rất ngon nhưng nó cũng có hương vị rất độc đáo đấy. Ta mang cho các con một ít để về đến tinh cầu Thủ đô còn có cái mà ăn." Mấy thứ này không phải không có trên sàn thương mại tinh tế, nhưng bởi vì là ở ven biển nên đặc sản ở đây cơ bản đều là hải sản.
Phong Tảo vui vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-trung-toc-sung-the-vo-do/474479/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.