Buổi sáng, Trân Ly tính dậy sớm để làm bữa sáng, mới vừa đi đến chân cầu thang thì liền ngửi thấy mùi thơm.
Trong đầu nghĩ: Mùi thơm này rất đặc biệt, chắc hẳn là không phải tay nghề của tiểu bảo, chẳng lẽ.......
"Phong Tảo, sao con dậy sớm vậy." Nhìn trùng đực đang bận rộn trong phòng bếp, Trân Ly có chút ngượng ngùng nói, ông nhìn quanh một chút không thấy bóng dáng của Tu Tư đâu, chắc là vẫn chưa dậy.
Thấy tiểu trùng cái nhà mình vẫn còn đang ngủ, trùng đực thì lại dậy sớm nấu bữa sáng, ông sợ trùng đực sẽ nói Tu Tư là cậy được cưng chiều mà làm kiêu, vội vàng mở miệng nói: "Tiểu bảo còn chưa dậy sao? Để ta đi kêu thằng bé." Nói xong liền xoay người muốn đi lên lầu.
"Thư phụ, đừng đi, tối qua Tu Tư bị mệt nên để cho anh ấy ngủ thêm một lát đi ạ." Phong Tảo biết rõ đây là do Trân Ly đang băn khoăn chuyện cậu làm bữa sáng, vì vậy dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Thư phụ, người không cần phải bận tâm là ai làm bữa sáng, trong mắt con, dù là trùng đực hay trùng cái, một khi đã là gia đình thì không nên phân biệt ai cả, ai làm việc cũng giống nhau thôi ạ. Nhà người khác ra sao, chúng ta quản không được nhưng nhà mình thì chúng ta không cần để ý tới chuyện này đâu ạ."
Trân Ly vừa định mở miệng nói thì bóng dáng của Tu Tư liền xuất hiện từ trên lầu đi xuống.
Vì mới rời giường nên Tu Tư còn mang theo một chút cảm giác lười biếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-trung-toc-sung-the-vo-do/474477/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.