Sáng sớm, những tia nắng nhỏ từ bên ngoài tràn qua cửa sổ, từng làn gió thổi nhè nhẹ vào trong phòng làm cho tấm rèm mỏng nhẹ nhàng bay lên. Phong Tảo từ từ tỉnh dậy, nhìn sang Tu Tư còn đang ngủ say ở bên cạnh mình, lòng cậu liền mềm nhũn.
Đây là lần đầu tiên cậu thức dậy mà có người ở bên cạnh mình, vốn tưởng sẽ không quen, nhưng khi mở mắt ra nhìn thấy đó là Tu Tư thì trong lòng ngoại trừ ngọt ngào ra thì vẫn là ngọt ngào. Cậu cũng không hiểu tại sao lại như vậy, cuối cùng kết luận ra rằng đây chính là tình yêu, cậu không thể tìm được lý do nào khác ngoài tình yêu cả.
Nhớ lại hình ảnh xinh đẹp của Tu Tư lúc ở trên giường tối hôm qua, trong người Phong Tảo bắt đầu khô nóng, bộ dạng ngây ngô của Tu Tư thật sự quá là dụ trùng, làm cho cậu không thể nhịn được muốn anh ấy hết lần này đến lần khác, làm nhiều đến nỗi Tu Tư trực tiếp ngất đi vì quá mệt. Lúc này, trong người bỗng xuất hiện một luồng khí khô nóng nhưng rất nhanh Phong Tảo liền nén ngọn lửa đó xuống.
Cậu nhìn sang Tu Tư ở bên cạnh, vốn tưởng rằng với thân thể mạnh mẽ của trùng cái đối với phương diện này thì cũng bình thường thôi, nhưng nó lại hoàn toàn trái ngược với những gì cậu nghĩ, ở phương diện này trùng cái thật sự rất nhạy cảm cũng rất dễ động tình.
Cậu nhẹ nhàng hôn lên trán Tu Tư, gạt những sợi tóc tán loạn sang một bên rồi lưu luyến sờ sờ khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-trung-toc-sung-the-vo-do/474474/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.