Từng trùng lần lượt xuất hiện trên thảm đỏ, cuối cùng, không biết qua bao lâu tất cả đã có mặt đầy đủ trong hội trường.
Sau khi các vị lãnh đạo thay phiên nhau phát biểu, chương trình chính thức được bắt đầu.
Trên sân khấu, các nghệ sĩ của công ty Lục Lục đều ra sức biểu diễn, vận dụng cả một thân thủ đoạn, nói đùa chứ, một nhóm lãnh đạo cấp cao ở dưới khán đài nhìn lên thì làm sao mà không diễn tốt cho được.
Nếu như lọt vào mắt các lãnh đạo, tài nguyên không phải sẽ thi nhau đổ xô vào sao.
Nhìn ánh đèn sân khấu cứ chớp chớp lóe lóe, Phong Tảo cảm thấy lóa hết cả mắt. Lóa mắt tới nỗi chẳng còn nhìn thấy gì nữa, chủ yếu là thấy đói thôi!
Tham dự thảm đỏ xong thì trở lại khách sạn nghỉ ngơi một lúc rồi lại tới đây xem biểu diễn, Phong Tảo cảm thấy cả người mệt mỏi rã rời.
Phong Tảo thò tay vào trong túi áo lục lọi, móc ra ba viên kẹo dẻo chanh dây.
Ây, cái này là do cậu tình cờ mua được ở siêu thị gần khách sạn, hiện tại có vẻ như nó đã có thể phát huy công dụng rồi.
Phong Tảo cẩn thận nhìn trái nhìn phải, rồi tới gần bên tai Tu Tư hạ thấp giọng: "Tu Tư ơi, cho anh hai viên kẹo nè."
Phong Tảo đoán Tu Tư cũng đã đói bụng, lén nhét hai viên kẹo vào trong tay Tu Tư.
Tu Tư nhìn hai viên kẹo trong tay, trong lòng đầy ngọt ngào. Anh biết Phong Tảo hẳn đã nghĩ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-trung-toc-sung-the-vo-do/3300563/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.