Hàn huyên với Nguyên Tu tới khi mặt trời sắp sửa xuống núi, chẳng mấy mà Diệp Lan Chi sẽ về tới cho nên Túc Bạch cũng không dám ở lại thêm nữa, đành cáo biệt với Nguyên Tu để trở về.
Lúc ra tới cửa, lại vừa khéo gặp được Hạ Lăng, hắn nheo mắt lại nhìn nàng một lượt từ trên xuống dưới như muốn xuyên thấu cả tâm hồn khiến nàng không nhịn được mà chột dạ, cả kinh.
“Chiếu cố hắn cho tốt.” Túc Bạch nói, “Những chuyện khác thì đừng có nghĩ nhiều.”
Túc Bạch vốn muốn nói với nữ chủ là nam chủ vốn là của ngươi rồi, không chạy đi đâu được, cho nên ngươi đừng xem một cái pháo hôi như ta thành tình địch nữa. Nhiệm vụ của ta chính là làm đá kê chân cho sự nghiệp của nam chủ và tình cảm của hai người các ngươi đó có được không?
Nhưng mà lời này rơi vào tai Hạ Lăng lại có nghĩa khác. Nàng nghĩ hắn đây là đang cảnh cáo mình đừng động tâm tư với Nguyên Tu nữa. Hắn đã nhìn ra cái gì rồi sao…?
Hạ Lăng nghĩ đến đây liền hoảng hốt không yên.
……………………………………………
Có điều Túc Bạch đang trở về Vương phủ lại không biết nữ chủ lại hiểu lầm tai hại đến mức này. Hắn vừa mới đứng vững gót chân trong phòng thì cửa đã bị người khác đẩy ra, sau đó cả người cũng bị người ta ôm luôn vào trong ngực.
Hơi thở quen thuộc ập vào mặt khiến Túc Bạch hơi nhăn mày, hắn không thích thói quen mới này lắm, ngẩng đầu lên đối diện với đôi mắt nôn nóng thâm tình của Diệp Lan Chi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-tro-thanh-bach-nguyet-quang-trong-long-bao-quan-phai-lam-sao/1161654/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.