Túc Bạch ngừng bước, quay đầu lại, nhìn hắn cười khẽ, “Đừng lo lắng, ta sẽ không sao.”
“Ngươi phải chăm sóc mình cho tốt đó, ngươi có bệnh tim, không được tức giận, cũng không được cắn răng chịu đựng một mình có biết không?” Túc Lâm không yên tâm dặn dò.
“Huynh trưởng yên tâm, ta còn quý trọng thân thể mình hơn bất cứ ai.” Túc Bạch rũ mắt, khóe miệng như có như không cười khẽ, “Bởi vì…… Ta còn muốn trở về gặp một người, cho nên ta nhất định phải sống sót để trở về gặp hắn.”
Túc Lâm ngẩn ra, mờ mịt nhìn Túc Bạch, đột nhiên nghĩ tới cái gì, hỏi: “Đệ, có người trong lòng rồi?”
Túc Bạch câu môi cười khẽ, phe phẩy quạt xếp trong tay, không trả lời.
Túc Lâm nhíu mày nghi hoặc, trước giờ hắn chưa từng nghe nói đệ đệ yêu mến thiên kim nhà ai, chẳng lẽ là ở trong Nhiếp chính vương phủ? Nhưng mà không phải phủ Nhiếp chính vương không có nữ nhân sao?
... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...
Lúc Mục Thạch trở về, Túc Bạch đã ngồi trong quán trà, đong đưa quạt xếp, ngón tay thon dài sạch sẽ bưng chén trà nhỏ lên hớp một ngụm, lông mi dài hơi rũ xuống. Trường bào màu trắng ôm gọn thân hình thon thả tinh tế của hắn.
Mục Thạch hơi ngẩn ra một lúc mới bước tới.
“Công tử, ta đã mua điểm tâm cho ngài rồi đây.” Mục Thạch nói.
Mục Thạch dừng một chút, nghẹn đỏ mặt bổ sung, “Điểm tâm vẫn còn nóng.”
Túc Bạch hơi giật mình, ý của hắn là……
Mục Thạch nghẹn đỏ mặt, cúi đầu, không dám nhìn vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-tro-thanh-bach-nguyet-quang-trong-long-bao-quan-phai-lam-sao/1161649/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.