Là một pháo hôi đủ tư cách, hắn đương nhiên là phải phát huy tối đa tác dụng của mình, làm đá kê chân cho con đường phát triển tình cảm của nam, nữ chủ.
“Ta không vào đâu, làm phiền Hạ cô nương chiếu cố thật tốt cho hắn, nhất định phải nhanh chóng dưỡng cho thân thể của hắn tốt lên, ngày sau ta nhất định sẽ hậu tạ.”
Hạ Lăng gật đầu.
Túc Bạch lại đổi cái thuấn di trở về nhiếp chính vương phủ.
Sinh mệnh chỉ trong chớp mắt bị rút đi mười điểm khiến tay chân Túc Bạch trở nên nặng nề, lảo đảo muốn ngã xuống thì bất ngờ được người ta đỡ lấy, ôm vào trong ngực. Hắn thở dốc vài cái điều chỉnh trạng thái xong mới ngẩng đầu lên nhìn người kia. Nhưng mà không nhìn thì thôi, vừa nhìn liền hoảng hốt.
Người kia vậy mà lại là Diệp Lan Chi.
Túc Bạch hơi chột dạ, hắn tự hỏi không biết Diệp Lan Chi có nhìn thấy hắn trở về như thế nào hay không? Nếu như đã thấy vậy hắn phải giải thích thế nào? Còn cả chuyện của Nguyên Tu nữa, liệu có bị phát hiện hay không? Hắn phải làm thế nào mới tốt? Nhất định không thể để lộ chuyện Nguyên Tu còn sống.
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, Túc Bạch mặc dù trong lòng vẫn đang tính toán đến đủ loại khả năng nhưng trên mặt vẫn không có gì khác thường, đây là do thói quen vui buồn không lộ được dưỡng thành từ bé, cho dù trong lòng có dậy sóng thì trên mặt vẫn bình tĩnh như thường. Có điều hắn lại không phát hiện trong mấy giây ngắn ngủi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-tro-thanh-bach-nguyet-quang-trong-long-bao-quan-phai-lam-sao/1161641/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.