Túc Bạch cong môi, lại đổi một cái thuấn di, trở về nhiếp chính vương phủ.
Hắn chỉ là hù dọa Hạ Lăng một chút thôi chứ làm sao có thể xuống tay, cho dù có bắt hắn làm hắn cũng không dám, Túc Bạch hắn cuối cùng vẫn là người hiện đại, không thể làm ra chuyện máu me được.
Lại bị trừ thêm 5 điểm sinh mệnh. Túc Bạch lúc này đã không còn sức để chống đỡ nữa, vừa về đến Nhiếp chính vương phủ đã té ngã ở mép giường, thở từng ngụm hổn hển, trái tim vô cùng suy yếu, mồ hôi tuôn ra như suối, quần áo ẩm ướt dán chặt vào lưng, lạnh đến phát run.
Túc Bạch cắn răng, suýt chút nữa là chửi bậy, há miệng thở dốc mấy hơi mới hồi phục tinh thần.
Xem ra chỉ có thể chờ Diệp Lan Chi trở về, soát một chút điểm tín nhiệm mới được, bằng không lão tử chỉ có nước chết.
“Xoảng!” Túc Bạch dốc hết sức lực bưng chén trà bên cạnh lên ném xuống đất, cửa phòng lập tức bị người mở ra, thị vệ canh cửa nhanh chóng vọt vào, thấy Túc Bạch ghé vào mép giường thở hổn hển thì vô cùng sợ hãi. Ai mà không biết gia vô cùng sủng ái cái vị trước mắt này, chỉ sợ hắn gặp phải chuyện gì. Vạn nhất hắn thực xảy ra chuyện…
Thị vệ không dám nghĩ tiếp nữa, vội vàng quay đầu ra ngoài thỉnh Diệp Lan Chi trở về.
…………………………..
Lúc này ở Tướng phủ.
Bàng Dương Trạch đánh giá nam nhân đang ngồi trên chủ vị, người này kinh diễm xuất chúng, biểu tình lạnh nhạt, thủ đoạn tàn khốc, trên triều không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-tro-thanh-bach-nguyet-quang-trong-long-bao-quan-phai-lam-sao/1161631/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.