Nguyên Từ linh thụ, thọ linh mười hai nghìn, cây cao hơn năm mươi mét, tán cây xòe ra bao khắp khuôn viên ngàn dặm.
Việc di chuyển linh thụ từ Địa Hạt tinh đến Hy Viên tinh tuy có chút khó khăn nhưng hoàn thành viên mãn.
Bổ sung sinh cơ cho cây vì cây phải rời khỏi nơi sinh sống quen thuộc. Thấy linh thụ thích ứng Hy Viên tinh tốt đẹp, Hạ Hoài An cũng an lòng.
Đứng dưới tán cây to cao rộng lớn, Hạ Hoài An không ngừng cảm thán: “Không ngờ Huyền Ngu đại sư có thể vô tư cho chúng ta một cây vạn năm linh thụ.”
“Tự gia có một cây linh thụ lớn tuổi như vậy nhưng không có một tin tức nào lọt ra tới.” Ánh mắt Ân Huyền đầy suy tư: “Đứng trong khuôn viên Nguyên Từ linh thụ bao trùm sẽ cảm nhận được một trọng lực áp xuống. Nếu ngày ngày luyện võ ở dưới bóng cây thì thân thể sẽ mạnh mẽ nhanh nhẹn hơn. Bảo bối như thế, Tự gia nói bỏ liền bỏ, thật là chí công vô tư.”
“Không tệ, không tệ! Nó đã là linh thụ cấp cao, ký chủ không cần tốn công bồi dưỡng nó.” A Nhất lượn một vòng xem xét linh thụ: “Tự gia có một đại sư huyền học, phong thủy, là lĩnh vực lão già đó hiểu hơn ai hết. Chỉ cần phong thủy Địa Hạt tinh vẫn luôn tốt, không có Nguyên Từ linh thụ, con cháu Tự gia vẫn có thể gia tăng thực lực. Bỏ ra một Nguyên Từ linh thụ, đổi lại lượng công đức lớn, lão già đó không có lỗ vốn đâu.”
Hạ Hoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-tinh-te-ta-trong-cay-lam-ruong/3574282/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.