Tứ hợp viện trên đảo Quả Đào có một hồ suối nước nóng lộ thiên, mỗi buổi tối, Hạ Hoài An ngâm ở trong đó một khắc.
Đây là khoảng thời gian Ân Huyền thích nhất trong ngày. Khi ngâm mình cậu cũng không đuổi hắn đi ra ngoài.
Ở khoảng cách gần ngắm bóng lưng trần với làn da trắng sáng, Ân Huyền cảm thấy từ khi sinh ra đến giờ, đây là thời khắc hắn nhẫn nhịn nhiều nhất.
Tuy cậu không bài xích hắn tới gần nhưng hắn vẫn biết chừng mực, cái gì làm được cái gì không làm được.
Hôm nay Hạ Hoài An đến hồ nước nóng sớm hơn mọi khi. Sương mù bao phủ dày đặc hình ảnh mơ hồ.
Ân Huyền thoát quần áo bên ngoài, chừa ra cái quần cộc rồi từ từ đi xuống.
Ở dưới sương mù dày đặc, thị lực cửu cấp dị năng của hắn thấy rất rõ ràng, làn da trắng ngần của mọi khi hôm nay lại nhiễm một sắc đỏ ửng. Nhìn về phía dưới một chút, vòng cong vừa kiều vừa đột như ẩn như hiện khiến hắn nhiệt huyết sôi trào.
Ân Huyền kìm nén ôm Hạ Hoài An từ phía sau. Giọng hắn trở nên khàn khàn: “Sao không mặc đồ lót?”
“Không muốn mặc.”
Giọng của Hạ Hoài An rất nhỏ, nhỏ như chiếc lông vũ nhẹ lướt nếu không chú ý thì sẽ bị người khác bỏ qua. Nhưng chiếc lông vũ ấy lại làm trái tim Ân Huyền rung động, trống đập liên hồi. Hắn không muốn kìm nén nữa. Cậu cũng không để hắn phải kìm nén. Mọi thứ diễn ra nước chảy mây trôi.
Khi tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-tinh-te-ta-trong-cay-lam-ruong/3574272/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.