Chương trước
Chương sau
Ân Huyền rất thích loại gạo ngọc ngỏ ý mua 2 tấn đem về cho cha mẹ và ông bà ngoại hưởng dụng. Hạ Hoài An nghĩ, linh gạo so với tinh thần thạch có là gì, cho nên cậu tặng gạo miễn phí.

Khi được tặng, Ân Huyền không có chối từ.

Ân Huyền ăn vạ luôn ở Hy Viên tinh không có ý định quay về. Hạ Hoài An thì mặc kệ hắn.

Chuồng nuôi súc vật đã hoàn thành. Cậu dành ra 300 mẫu đất trồng cỏ làm thức ăn chăn nuôi. Những mảnh đất trống còn lại của trang trại được trải bằng lớp cỏ lá gừng xanh um tươi tốt, nơi này sẽ là nơi xúc vật ra đi dạo. Chuồng gia cầm và chuồng gia súc được xây riêng biệt. Gia cầm có những con như gà, vịt, ngan, ngỗng, chim sẻ, bồ câu, chim cút. Gia súc thì có heo, bò, bò sữa, dê, cừu. Tiến cử chúng hết vào trang trại, cả nông trại có sinh khí hơn rất nhiều.

Nông trường này phí đầu tư nhiều nhất là khu công xưởng. Máy móc thiết bị dây truyền nhất nhất được lắp ráp hảo. Nhờ Ân Huyền mà đám máy móc này được cậu mua với giá rất ưu đãi. Xưởng gia vị, chế phẩm sữa, chế phẩm đậu, bánh, mứt, rượu trái cây, trà, cà phê cái gì cũng có. Nông trường đã có đủ những thứ cậu thích ăn. Sau này cậu không phải mua thực phẩm ở bên ngoài.

Qua hai tháng, cổ trấn đã xây và trang hoàng xong. Nơi đây nên thơ với vẻ đẹp thơ mộng hòa quyện với sự cổ kính, lãng mạn, bình yên.

Ân Huyền chuyển vào đại viện ở cùng cậu, không hề nhắc đến chuyện cậu từng hứa cho hắn một căn nhà riêng. Dù có cho hắn nhà riêng thật, cậu nghĩ, hắn cũng sẽ không ở.

Vạn mẫu nông trường trong mơ ước đã hoàn thành trước kế hoạch.

1000 mẫu rau củ.

1000 mẫu cây ăn quả.

1000 mẫu lương thực.

1000 mẫu hoa.

1000 mẫu trà, cà phê, hạt dinh dưỡng.

1000 mẫu hồ nước ngọt nuôi thủy sản.



1000 mẫu hồ nước mặn nuôi hải sản.

1000 mẫu chăn nuôi gia súc gia cầm.

1000 mẫu công xưởng.

1000 mẫu cổ trấn.

Một mình Cao Lãng quản lí thì có phần cố sức nên Hạ Hoài An định chiêu thêm mười nhân viên nữa. Mỗi nhân viên đảm nhận một khu vực. Còn Cao Lãng thì là tổng quản lý.

Hy Viên cửa hàng rất có tiếng trên tinh võng, kèm theo đãi ngộ đưa ra rất tốt nên nhiều người nộp đơn ứng cử. Loại bỏ những đơn không thích hợp ra còn lại mấy chục đơn ai nấy lý lịch đều rất tốt. Cậu giao cho A Nhất tra xét mấy người này, rồi loại bỏ những người tính cách không ổn ra, thế là danh sách mười người đã ra tới. Tiếp theo là Cao Lãng tiếp xúc với họ.

Giờ cậu không cần dùng nhiều tinh lực dành cho nông trường nữa.

Từ khi nông trường hoàn thiện, Hạ Hoài An cũng không ngăn người Hạ gia đến xem cậu. Cả gia đình tụ họp ở đại viện tử được vài lần.

Cha Hạ và anh cả Hạ phải điều hành công ty không thể ở lại Hy Viên, vốn dĩ mẹ Hạ muốn ở lại với cậu nhưng mẹ Hạ lại luyến tiếc cha và anh cả, sợ hai người không biết tự chăm sóc bản thân. Chỉ có Hạ Hoài Yến là nhất quyết ở lại, con bé và A Nhất hình hài robot nơi nơi điên chơi rất là vui sướng. Có A Nhất bên cạnh, Hạ Hoài An cũng không lo lắng Hạ Hoài Yến gặp gì nguy hiểm. Huống chi con bé rất là hiểu chuyện, chơi thì chơi nhưng không có rời khỏi nông trường.

Người nhà cậu đến, Ân Huyền cũng không lánh mặt, hắn biểu hiện rất là tự nhiên gần gũi. Hạ gia ai cũng nhiệt tình với hắn, đặc biệt là cô bé Hạ Hoài Yến vì cô bé được tặng rất nhiều kẹp tóc xinh đẹp. Những cái đó cũng không phải vật quá quý giá nên Hạ Hoài An cũng mặc kệ. Cũng không biết Ân Huyền học chiêu thu mua người thân crush ở nơi nào thấy hắn áp dụng rất là lô hỏa thuần thanh. Cứ hễ nghe con bé mở miệng ra là “Huyền ca ca hảo, Huyền ca ca tốt“.

Cha mẹ Hạ và anh cả cũng không phải là người dễ bị thu mua như đứa em út chưa lớn kia. Họ nhiệt tình với Ân Huyền một phần là thân phận và thực lực của hắn. Nguyên nhân sâu xa hơn, cha mẹ Hạ tưởng người đầu tư cho cậu là Ân Huyền. Cậu cũng không tiện nói rõ ràng, dù sao tồn tại của hệ thống cũng quá mức vi diệu, cậu im lặng cho mọi người tự tưởng tượng.

Ngoài những thành viên Hạ gia, người hay lui tới Hy Viên tinh nhất chính là cái tên rảnh rỗi Giang Đạt. Giang Đạt biết Cao Lãng làm việc cho cậu thì hết sức vui mừng. Hắn nhân danh xem em họ mà hay đến nhưng thực chất là đến cọ ăn cọ uống.

Người lúc nào cũng hi hi ha ha như Giang Đạt hôm nay cứ lượn lờ trước mặt cậu thở ngắn than dài.

“Hoài An, không phải đệ muốn chọn loại cây trồng sao? Đệ có từng suy xét trồng các loại cây có thể sản xuất vải không?”



Hạ Hoài An nhìn khuôn mặt thấp thỏm của Giang Đạt: “Nguồn cung cấp nguyên liệu của Giang thị và Hạ thị có vấn đề sao?”

“Sao đệ biết?”

“Mẹ hôm qua nói chuyện không có hứng khởi như mọi khi. Hôm nay thấy thái độ anh họ như vậy, ta đoán là việc làm ăn trong nhà ra vấn đề.”

“Ài! Đệ đoán đúng rồi. Bao lâu nay vải của Giang gia chúng ta đều dệt từ nguyên liệu của một nhà. Hai bên hợp tác đã lâu chưa bao giờ ra đường rẽ. Năm nay bỗng bên đó muốn giải ước, tiền vi phạm hợp đồng rất lớn họ cũng không sợ. Vải nhà chúng ta không bổ sung hàng, thời trang Hạ gia cũng bị ảnh hưởng. Nghe nói nhà kia đã hợp tác với nhà bác cả của đệ, bên trong còn có bác hai đệ cắm một chân. Nếu không phải hai nhà chúng ta luôn hành sự điệu thấp, không có rêu rao thân phận dị năng giả của đệ, người khác dám hành sự với chúng ta như vậy sao?” Giang Đạt căm phẫn.

Hai nhà vì Hạ Hoài An mà đã xé rách mặt, không ngờ nhà Hạ Đan Hồng cũng theo phe Hạ Thanh Phong chèn ép nhà cậu.

Hạ Hoài An còn chưa có hành động gì thì tối hôm đó mẹ Hạ đã hớn hở gọi điện cho cậu. Nói một hồi cậu mới rõ ràng, Giang gia đã tìm được phương hợp tác mới, đối tác lần này là một phân đội nhỏ của hiệp hội dược sư Thủy Lam tinh, chất lượng tơ cho ra còn cao cấp hơn phương hợp tác cũ.

Chuyện này nhất định là Ân Huyền ra tay giúp đỡ.

Không phải tháng sau hắn muốn cậu tham gia lễ sinh nhật của hắn ở Đế Đô sao, lúc đó cậu phải để tâm chuẩn bị lễ vật mới được.

Tuy nguy cơ hai nhà Giang Hạ đã bị loại trừ nhưng Hạ Hoài An vẫn muốn trồng cây sản xuất tơ vải. Trồng loại nào cũng là trồng, huống chi cậu tin tưởng, tơ của Hy Viên chất lượng sẽ tốt hơn tơ ở bên ngoài.

Trên thị trường đa số tơ thiên nhiên được sản xuất từ cây bông. Thương thành hệ thống có một loại cây bông gọi là bông sắc màu với trăm màu khác nhau. Loại bông này có sẵn màu nên không cần phải nhuộm, bông có màu tự nhiên rất là đẹp. Đây là loại bông hệ hành tinh Hy Vọng thường dùng.

Hạ Hoài An dùng năm trăm ngàn tích phân đổi lấy hạt giống bông sắc màu rồi tiến hành gieo trồng.

Trồng xong vạn mẫu bông sắc màu cậu cũng không bỏ qua bông của tinh tế. Bông của tinh tế tuy không có loại tự nhiên mang màu nhưng tơ của nó cho ra những thớt vải chất lượng rất tốt.

Vải từ cây lanh, cây đay, cây gai, cây tre mọi người không có sử dụng phổ biến nên Hạ Hoài An không đặc biệt mua giống ở thương thành. Cậu tìm loại giống chất lượng tốt ở tinh tế là được.

Còn một loại cây gọi là cây gòn, gòn không thể se thành tơ dệt thành vải. Nhưng nó là chất nhồi của chăn gối, bàn ghế, đồ chơi trẻ em nên cũng cần thiết trồng một ít.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.