Dùng 1000 tích phân đổi lấy một bao hạt giống mộc đằng. Đằng có tính dẻo, lại có tính dai, khi chúng cuộn vào nhau thì sinh ra rắn chắc.
Hạ Hoài An lấy 1 triệu tích phân làm A Nhất giúp cậu âm thầm đem hạt giống rải xuống bao quanh phường thị.
Ngay lúc đạo trung gian nối tiếp của tầng 5 với tầng 6 giường như sắp gãy rời bỗng một kinh biến khiến không gian hỗn loạn như dừng lại.
Giữa tầng 5 và tầng 6 của tòa lâu mọc chằn chịt vô số dây đằng. Chúng quấn vào nhau không theo một quy tắc nào nhưng nó lại vững chắc đến kỳ lạ.
Thông báo vang lên đánh vỡ sự im lặng: “Đội dị năng cứu hộ sắp đến, mong mọi người bình tĩnh, từng người từng người sơ tán, đừng chen lấn.”
Nhìn thấy tòa lâu tạm thời không có khả năng sập xuống, mọi người cũng dần bình tĩnh lại, những người ở gần cửa ra vào nhất nhất chạy ra khỏi chốn nguy hiểm này.
Giang Đạt lo lắng nhìn cậu: “Hoài An, mặt em sao lại trắng bệch vậy?”
Hạ Hoài An mỉm cười tỏ ý không sao, nhưng trán cậu vẫn toát ra mồ hôi lạnh. Cậu đang không ngừng tiêu hao dị năng để chống đỡ dây đằng không bị đứt vỡ. Bàn tay nắm chặt, gân xanh hiện lên dưới làn da không huyết sắc, khớp xương thì ca ca rung động. Hạ Hoài An nhấp khẩn môi, tinh thần lực tinh tế hóa để dị năng tiếp kiệm nhất có thể.
Trạng thái của cậu bây giờ phi thường không tốt.
A Nhất lo lắng đến nỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-tinh-te-ta-trong-cay-lam-ruong/3574258/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.