Phù Tang thở phì phì mà hừ một tiếng: “Đây là do chính ngươi chọn, đến lúc đó đừng có khóc.”
Phù Tang là ai, là thần mộc trong thiên địa, là gốc cây duy nhất sở hữu mộc hỏa song thuộc tính, đã sống không biết bao lâu trên đời, thần thức của y là thứ mà người thường có thể thừa nhận sao?
Vì tận lực khắc chế không thương tổn khế ước giả của mình, Phù Tang đem thần thức của mình chia làm rất nhiều rất nhiều sợi nhỏ, sau đó mới đưa từng chút từng chút vào thức hải Mục Cẩn.
Đây là lần đầu tiên Phù Tang dùng thần thức của mình tiếp xúc với thần thức Mục Cẩn, mới vừa chạm vào, Phù Tang liền ngây ngẩn cả người, y không hề cảm thấy sức chống cự của thần thức Mục Cẩn, nói cách khác thần thức của y cùng Mục Cẩn có thể hoàn mỹ mà dung hợp lại ở bên nhau.
Thần thức là thứ độc nhất vô nhị của mỗi người, không có trường hợp nào mà thần thức hai người sẽ tương đồng, mặc dù là song bào thai giống nhau nhất, thần thức của bọn họ cũng sẽ có khác biệt.
“Tiền bối, ngài chuẩn bị tốt chưa?” Mục Cẩn đợi trong chốc lát nhịn không được hỏi.
Ở trong nhận thức của Mục Cẩn, khi thần thức của hai người kết hợp là sẽ thực đau đớn, không phải cảm thụ hiện tại của hắn, chẳng lẽ bởi vì hai người có “Khế ước chủ tớ” theo như lời Phù Tang, cho nên hắn mới có thể không cảm giác được đau đớn?
Vừa rồi kể từ lúc bắt đầu, hắn chỉ cảm thấy một cỗ thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-tinh-te-lam-ong-trum-trong-trot/175597/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.