Bởi vì cúi đầu, nên Trầm Ô cũng không phát hiện được việc Trầm Ngân vừa thất thần trong giây lát. Đợi khi hắn ngẩng đầu, thì y liền đã điều chỉnh xong tâm cảnh, bình chân như vại nhìn hắn.
Bàn tay y cách một lớp găng tay mơn trớn lấy sườn mặt góc cạnh của hắn. Ngón tay vuốt ve phần cằm thon gọn kia, lại nhẹ nhàng đem nó nâng lên :"Ngươi biết hết rồi?"
Ngươi biết hết rồi...
Bốn chữ đơn giản, nhưng lại khiến con ngươi Trầm Ô co rụt lại. Hắn thất kinh, trừng mắt nhìn dung nhan của người trước mặt, môi mấp máy. Nhưng rốt cuộc vẫn là đem nghi hoặc hỏi ra miệng.
"Ngươi cũng đã biết từ rất sớm. Vì sao...vì sao lại không chịu nói cho ta..."
Đúng vậy, trong lòng Trầm Ô vẫn còn đang có chút khúc mắc với vấn đề này. Rõ ràng y biết bản thân là ca ca ruột của hắn, nhưng vì sao cho dù là lúc bị hắn tra tấn dở sống dở chết, y vẫn cứ sống chết không chịu nói ra?
"Nói cho ngươi?" Tựa như là nghe được chuyện cười to lớn gì, Trầm Ngân liền không chút do dự cười phá lên :"Ha ha, Trầm Ô, ngươi nghĩ làm sao mà lại hỏi ra được một câu ngu xuẩn như vậy a?"
"Ngươi nói xem, khi đó, nếu ta nói với ngươi, kỳ thực ta là thân ca ca cùng cha khác mẹ của ngươi, ngươi sẽ tin sao?"
Sững sờ, Trầm Ô nhất thời lại không biết nên đáp lời thế nào. Bởi vì lời y nói, đã đâm trực diện vào tim đen của hắn, không tài nào phản bác được.
"Ngươi sẽ không, có đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-tim-duong-song-trong-cho-chet/727152/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.