Sương mù trước mắt chậm rãi tan đi. Khung cảnh hiện lên, nhất thời lại khiến Trầm Ô ngây ra như phỗng.
Tiểu lâu san sát, bên trên cổng vòm rũ xuống từng sợi dây thường xuân. Ven đường nhỏ cùng bờ hồ, là từng táng hoa trà nở rộ, hồng trắng đan xen, hương hoa thoang thoảng làm say lòng người.
Ký ức của Trầm Ô vẫn còn khắc sâu, nơi đây giống như chính là phía đông hậu hoa viên của Trầm phủ. Bố cục căn bản là cùng trong trí nhớ của hắn không chênh lệch nhiều.
Lúc còn nhỏ, hắn rất thường hay đến đây chơi. Nghĩa mẫu của hắn là người thanh nhã, nên phong cách bài trí trong Trầm phủ, đa phần cũng đều là dựa theo sở thích của bà tới làm, tràn đầy khí tức thư hương.
Bởi vì nghĩa mẫu yêu thích hoa trà, nên nghĩa phụ của hắn thậm chí còn cho người trồng đầy hoa trà ở khắp mọi ngõ ngách trong phủ. Đảm bảo mỗi ngày bà đi dạo, bất kể là ở đâu cũng đều có thể thời thời khắc khắc nhìn thấy chúng.
Trầm Ô nheo mắt, giữa cảnh tĩnh như thế này, không lâu sau, rốt cuộc cũng có nhân ảnh xuất hiện trong tầm mắt của hắn.
Đây là một nữ tử mặc tử sắc xiêm y, tóc búi Đọa Mã Kế, đỉnh đầu cài một cây trâm mẫu đơn, rũ xuống từng hàng tua rua. Lông mày điểm tô tỉ mỉ, môi đỏ như hồng hạnh tháng ba, mắt phượng phong tình, tựa như có ẩn chứa ma lực câu hồn đoạt phách.
Nữ nhân bước đi rất uyển chuyển, quần lụa lất phất trong gió, dáng người mềm mại tựa liễu.
Làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-tim-duong-song-trong-cho-chet/727135/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.