Nghe thấy lời nói của Trầm Ô, muỗng canh trong tay Trầm Ngân liền hơi run lên một chút, bất đắc dĩ đạo :"Ngươi nói chuyện liền cách xa một chút, áp sát như vậy làm gì. Chưa nói tới hài tử có nghe được hay không..."
"Ta nghe bà mụ nói vậy mà a. Hài tử thông minh hơn ngươi tưởng tượng đó, nó không chỉ có thể nghe được những âm thanh ở thế giới bên ngoài. Mà thậm chí còn biết đạp nữa a!" Trầm Ô không phục cãi lại.
Trầm Ngân :........................
Mi mắt khẽ co rút một chút, ánh mắt Trầm Ngân khi nhìn về phía Trầm Ô, cũng mang theo vẻ thương hại như đang nhìn một tên ngốc.
Bà mụ không nói cho hắn biết, hài tử ở trong bụng hơn bốn tháng thì mới có thể động đậy, đạp loạn được hay sao? Nếu nó thật cử động, thì mới là có quỷ đâu!
Trầm Ngân liếc xéo hắn một cái, liền đã lạnh mắng :"Đạp cái đầu của ngươi."
Thế nhưng, Trầm Ngân căn bản là không ngờ tới được, bản thân thế mà lại đánh giá quá cao trí thông minh của Trầm Ô rồi.
Cũng không biết cái tên này vốn dĩ đã vậy, hay là do sắp được làm phụ thân nên phát điên luôn rồi. Đứng trước lời châm chọc của y, hắn thế mà lại tin là thật, mừng rỡ hỏi.
"Nó thật có thể đạp cái đầu của ta?"
Trầm Ngân :...........................
Không biết hài tử có thể làm được hay không, nhưng Trầm Ngân có thể khẳng định, đầu của tên này nhất định là đã bị cửa kẹp, vô phương cứu chữa.
Đột nhiên, đúng lúc này, một hắc y nhân lại lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-tim-duong-song-trong-cho-chet/727132/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.