Đến tận khi bị Trầm Ngân lôi trở về Ma cung, Trầm Ô vẫn còn trong trạng thái đờ đẫn. Đến tận khi y sắp sửa tháo dây tơ hồng xuống, hắn mới sực tỉnh, theo bản năng hỏi :"Ngươi làm gì..."
"Đương nhiên là gỡ ra, chẳng lẽ đệ đệ tốt muốn cùng ta như hình với bóng, cùng ăn, cùng tắm, cùng ngủ, cùng đi vệ sinh sao?"
Tự biết đuối lý, nên Trầm Ô cũng nghẹn lời, không còn đường chối cãi nữa, chỉ có thể nhìn Trầm Ngân đem chỉ đỏ tháo xuống, ném đến bên đường.
Lúc này, nâng mắt đánh giá cảnh quan xung quanh, Trầm Ô mới cau mày, thấp giọng lẩm bẩm, nói với Trầm Ngân :"Đây không phải là đường trở về cửa sau của Ma cung. Thậm chí còn không phải là cửa chính..."
"Nga, vậy sao?" Không quan trọng lắm, Trầm Ngân liền nhún vai, sửa lại đấu lạp vừa bị lệch của mình :"Từ trước tới giờ ta đều bị ngươi giam giữ trong Ma cung. Căn bản là không biết đường ra vào trong."
"Ta chỉ là dựa vào trí nhớ mơ hồ lúc rời đi mà quay trở về thôi. Xem ra là không may, vô ý lạc đường rồi."
Trầm Ô :...............
Đối với việc Trầm Ngân lạc đường mà còn có thể nói đến lạc quan như vậy, Trầm Ô chỉ cảm thấy thật bất đắc dĩ. Rốt cuộc, hắn cũng chỉ có thể dắt lấy ống tay áo của y, tiếp tục đi về trước.
Rất may, bởi vì đã sinh sống nhiều năm, cũng thường xuyên ra ngoài đi dạo. Nên Trầm Ô rất nhanh cũng đã về tới Ma cung. Có điều, nơi hai người bọn họ gặp được cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-tim-duong-song-trong-cho-chet/727122/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.