Cuối cùng, Trác Hàn Minh vẫn là tránh sang một bên, nhường đường cho đoàn người của Ma giáo rời khỏi. Trơ mắt nhìn Trầm Ngân bị áp giải đi xa.
Lúc này, Tần Lăng cũng vô thanh vô tức xuất hiện bên cạnh hắn, vỗ vai hắn an ủi.
"Ngươi cũng đừng phiền lòng a. Quân tử không chịu thiệt trước mắt. Chỉ cần cố gắng, ngươi sớm muộn gì cũng sẽ mang ái nhân đoạt về được thôi."
"Y không phải ái nhân của ta." Bất động thanh sắc phủi bàn tay đang gác trên vai mình của mình xuống, Trác Hàn Minh liền mở miệng phủ nhận.
Chỉ là, nghe hắn giải thích, Tần Lăng lại chả khác gì như lọt vào sương mù, nhăn mặt dò hỏi :"Ngươi có ý gì a? Chẳng lẽ không phải ngươi yêu thích nam nhân đó, đối hắn nhất kiến chung tình sao?"
"Không phải."
"Không phải thì vì sao ngươi còn phải nhất quyết muốn mang y đi?"
"Nói ra ngươi cũng không hiểu được." Ánh mắt nhìn về nơi xa xăm, hồi ức lại dung nhan như họa của Trầm Ngân, Trác Hàn Minh liền thở dài, mang theo một thân sầu bi rời đi.
Tần Lăng đứng giữa đoàn người, bị gió lạnh lùa đến toàn thân cứng đờ. Một lúc sau, hắn mới bất chợt gào lên :"Trác Hàn Minh! Ngươi không nói thì làm sao bản đế hiểu được a!"
Ghét nhất chính là loại người nói một nửa lại ngừng, cố ý treo khẩu vị của người khác. Thật là thất đức quá mức.
----------------------------
Lúc này, đoàn người Ma giáo đã rời khỏi Vạn Tiên Lâu.
Thấy Trầm Ô thật lâu không nói chuyện, Lam Nhược Vũ liền chủ động tới ôm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-tim-duong-song-trong-cho-chet/257283/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.