Đầu xuân khí trời mát mẻ, gia đình Mẫn Trúc cũng đã chuyển lên trấn ở được một tuần rồi. Ngày tới là đầu tháng hai, làm tiệc ngay ngay hai tháng hai, vừa tân gia lại vừa làm sinh nhật bốn tuổi cho Mẫn Trúc luôn.
Sáng nay hai anh em Cẩn Minh, Cẩn Tuệ đi thi tuyển sinh. Do Cẩn Minh đã là tú tài, nên phải thi ở phòng khác. Vì sau khi đỗ tú tài, các học trò ở đây sẽ được cho học cầm kì thi họa và cũng sẽ học một số bài chuyên sâu về lịch sử, nên cách thức thi cũng khó khăn hơn.
Mẫn Trúc trước giờ có theo cha nương đi chợ cũng chỉ vào các cửa hàng tạp hóa, hôm nay trong lúc chờ đợi hai ca ca thi nàng thấy gần đó có cửa hàng hương liệu, vội lôi kéo Dương thị vào xem.
Trong cửa hàng, các loại hương liệu thật rất ít ỏi, chỉ là chút hương hoa quế, hương hoa lan, đàn hương, và một số hương an thần hay xua muối gì đó. Mà tất cả đều là nghiền thành bột mịn hoặc phơi khô.
Mẫn Trúc thắc mắc trong lòng " không lẽ thời này người ta chưa có chiết xuất tinh dầu sao?". Mẫn Trúc ngây thơ hỏi tiểu nhị của cửa hàng:" ca ca, trong cửa hàng không có hương liệu làm từ nước sao?"
Tiểu nhị tươi cười nói với Mẫn Trúc:" tiểu muội muội, chỗ chúng ta là đã rất nhiều hương liệu rồi, nhưng ta cũng chưa nghe hương liệu làm từ nước bao giờ cả, tiểu muội muội là nghe từ đâu có hương liệu làm từ nước chứ?"
Mẫn Trúc ngại ngùng cười:" muội là chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-tim-duoc-hanh-phuc/42791/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.