Buổi chiều Tứ Ca cùng Vân Chính ghé viện của Phó thị thăm Mẫn Trúc. Dương thị thấy Tứ Ca và Vân Chính tới thì nàng liền để cho mấy trẻ nhỏ tự nhiên nói nói chuyện, bản thân đi lên chính phòng trò chuyện cùng Phó thị.
Phó thị nhớ lại lời Tô thái y thì hỏi Dương thị:" Lúc sáng Tô đại phu có nói Mẫn Trúc khi nhỏ là do sinh non nên cơ thể yếu ớt hơn những đứa trẻ khác. Muội vì sao lại sinh non vậy? Nói ta nghe một chút có được không?"
Dương thị rũ mi suy nghĩ một lát tìm từ thích hợp để nói, dù sao đây cũng là chuyện trong nhà, không cần phải mang đi kể lể với người ngoài cuộc:" Là do khi đó trong nhà không đủ nhân lực. Phó tỷ cũng biết, gia đình muội xuất thân nông thôn, nên khi đó mang thai Mẫn Trúc được tám tháng muội vẫn coi sóc nhà cửa. Ngày đó không may muội đi ra sau nhà thì bị trượt chân ngã nên Mẫn Trúc mới chào đời sớm một chút".
Phó thị gật đầu cũng không truy hỏi thêm, nàng ta biết nhà ai cũng có chút ít bí mật không thể truyền ra ngoài.
Hai người ăn chút bánh nói chút chuyện về vật phẩm trang điểm, dưỡng da linh tinh.
.....
Tại sương phòng, Mẫn Trúc cũng đỡ choáng rất nhiều rồi, nàng có thể ngồi dựa vào gối mềm tiếp chuyện hai người Tứ Ca.
Vân Chính quan tâm hỏi thăm Mẫn Trúc:" Lâm muội khá hơn chút nào chưa?"
Mẫn Trúc nhẹ gật đầu:" Muội thấy tốt hơn nhiều rồi, hai huynh buổi chiều không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-tim-duoc-hanh-phuc/3135393/chuong-51-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.