Sáng sớm hôm sau, Phúc Nhạc liền theo Joe đi đến cái chợ nhỏ của bộ lạc. Nói là chợ nhưng nó càng giống mọi người tụ lại trao đổi vật phẩm thì đúng hơn. Chỉ cần là anh tình tôi nguyện là có thể tiến hành trao đổi, nếu như trong tay mình không có vật đối phương muốn đổi thì có thể dùng một loại tiền tệ tiến hành mua bán, nhưng thông thường một ít da thú cùng thịt thì mới có thể thỏa mãn nhu cầu trao đổi của mọi người.
"Haren, tơ của sa tàm trùng còn không?"
Phúc Nhạc đi theo Joe tới một ngôi nhà đá không lớn, trong phòng bày đầy đủ loại bình cùng da thú, còn có một ít đồ tự bện, chủng loại phong phú, rất giống quầy bán quà vặt trước cổng trường.
Một người trẻ tuổi tóc màu ngân bạch đang chào hỏi khách hàng, Phúc Nhạc đoán là giống cái. Hôm qua cậu có theo Barre dạo qua một vòng, đại khái cũng nhìn ra quy luật, so với cậu cao hơn nửa cái đầu là giống cái, còn cao gấp rưỡi đầu so với cậu thì là thú nhân. Ngày hôm qua lượn một vòng, chưa thấy qua giống cái nào đã thành niên mà lùn hơn cậu cả! Thật khiến cậu buồn chết mà.
Haren ngẩng đầu nhìn thấy là Joe, phía sau còn đi theo giống cái thoạt nhìn có chút co quắp, đúng là người mà hôm qua tộc trưởng giới thiệu, nhất thời sửng sốt, sau đó nở nụ cười ý vị sâu xa, nhanh chóng cười tủm tỉm rồi gật đầu:
"Có! Thứ đó đâu ai cần đâu." Nói xong liền đi tới phía sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thu-the-bac-si-thu-y-o-the-gioi-thu-nhan/2855392/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.