Một đám nhóc cứ như vậy bị Phúc Nhạc dùng một quả cầu mua chuộc. Thấy tế ti đại nhân có vẻ rất hoà nhã dễ gần, cả lũ đều thả lỏng, mỗi đứa một câu mà líu ríu nói chuyện.
"Tiểu Nhạc?" Haren kết thúc một ngày làm việc đang chuẩn bị về nhà, liền nhìn đến cách đó không xa Phúc Nhạc bị bọn nhỏ vây quanh, tò mò đi tới.
"Về nhà thôi, nên ăn cơm." Joe thấy thời gian có chút muộn, liền tiến lên một bước nói với bọn giống cái.
Vừa nghe Joe mở miệng, tất cả mọi người ngoan ngoãn gật đầu, nhất nhất cùng Phúc Nhạc nói lời từ biệt, tốp năm tốp ba dắt tay đi về nhà.
"Haren." Phúc Nhạc lúc này mới có thể thoát thân, nhìn thấy Haren rõ ràng nhẹ nhàng thở ra... Trẻ con thật không dễ ứng phó a... Các loại vấn đề kỳ quái nhiều không kể xiết, thiếu tí nữa thì Phúc Nhạc hết cả từ mà giải thích.
"Ngạc nhiên nha, A Nhạc cậu nhanh vậy đã chơi với bọn nhỏ được rồi?" Haren trêu chọc nói, chẳng lẽ là muốn sinh một thú nhân hay giống cái nhỏ để chơi cùng rồi?
Phúc Nhạc cười đến bất đắc dĩ, Haren luôn nghĩ biện pháp trêu chọc mình, chỉ là không quá đáng, dùng ngôn ngữ trái đất mà nói, chỉ là phun tào (trêu chọc) mà thôi, mỗi lần đều khiến Phúc Nhạc dở khóc dở cười, thầm nghĩ chờ cậu thành đôi với Whorf xem, coi tôi trêu cậu thối mặt như thế nào!
"Hôm nay cùng ăn cơm đi." Phúc Nhạc chuyển hướng đề tài mời: "Nhưng không thể ăn không à
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thu-the-bac-si-thu-y-o-the-gioi-thu-nhan/2855370/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.