Mì sợi thoạt nhìn mềm nhũn, nhưng quả thật hàng thật giá thật có thể lấp đầy bụng, Kanya lại làm không ít canh thịt, mọi người ăn đến tròn xoe cả bụng, cuối cùng hạng mục thịt nướng bị ăn ý mà buông tha, đột nhiên ăn chút mì phở, đối với chúng thú lần đầu tiên nhìn thấy mà nói, là thể nghiệm tuyệt vời và mới lạ.
Điều khiến Phúc Nhạc cảm thấy tiếc nuối chính là, bản thân không có tay nghề đại trù gì, nếu không phải cảm thấy mì sợi bên ngoài có thêm rất nhiều chất phụ gia kì quái cậu cũng sẽ không nhọc lòng đi học tập tay nghề cán mì sợi, mì sợi làm ra cũng miễn cưỡng, hơn nữa năng lực của cậu chỉ đến đó mà thôi.
Những món ngon liên quan đến mì ở Thiên triều đâu chỉ thiên thiên vạn vạn, đại giang Nam Bắc đủ loại đặc sắc, mì Tân Cương, mì chiên tương Bắc Kinh (đổ nước tương vào ăn sau),mì trộn Vũ Hán, mì Lan Châu, mì cay thành đô Tứ Xuyên...Phúc Nhạc tất cả đều thuộc như lòng bàn tay, ngoại trừ vì sở thích ăn cay mà có thể nhỡ rõ cách làm mì cay thành đô Tứ Xuyên giản dị và mì du bát, những thứ khác tất cả đều là nước đến chân mới nhảy, tâm huyết dâng trào mới làm theo hướng dẫn từng bước, làm xong liền quên sạch cách làm. (đừng hoài nghi, trên đời thật sự có người như thế... )
"Kỳ thật rất nhiều thực vật không có độc cũng có thể ăn, hoặc là khiến thức ăn có mùi rất ngon." Phúc Nhạc cùng Kanya rửa chén, thuận miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thu-the-bac-si-thu-y-o-the-gioi-thu-nhan/2855349/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.