Phúc Nhạc vừa nghe đến ăn ngon, đã dựng thẳng lỗ tai.
Haren vừa vào, nhìn thấy Phúc Nhạc đang đảo dược, liền hỏi: "Thằng nhóc kia làm sao vậy?"
"Đau răng." Phúc Nhạc cười đáp: "Vất vả rồi, hôm nay qua nhà tôi ăn cơm đi." Haren là người bạn đầu tiên mà cậu quen ở thế giới này, mì sợi cùng bánh mì mình làm cũng muốn cho Haren nếm thử một chút.
Haren xì một tiếng cười, hổ con ngồi xổm trên băng ghế ai oán mà trừng mắt một cái, vẫn như trước cười không ngừng: "Tiểu Theis, hổ cũng biết đau răng? Nhóc ăn cái gì không nên ăn hả?"
Theis ánh mắt dao động, hổ thì sao? Hổ thì không thể thích ăn trái cây chắc!
Haren đùa giỡn với hổ con, ngồi một bên nhìn Phúc Nhạc làm thuốc bột, Phúc Nhạc cảm thấy có chút kỳ quái, Haren rất ít khi an tĩnh như vậy, bình thường đều là líu ríu hỏi rất nhiều vấn đề, Phúc Nhạc cũng cảm thấy cao hứng, lúc làm việc có người cùng nói chuyện phiếm là chuyện rất vui, hôm nay Haren lại an tĩnh, thật kì lạ mà.
Phúc Nhạc nhìn Haren, thấy cậu ta đang bận ngẩn người, ánh mắt vô thần không biết đang nhìn nơi nào, cau mày có vẻ rất buồn rầu, một hồi trầm tư một hồi thở dài, rối rắm mà nguy.
Xét thấy nơi này còn có 1 người bạn nhỏ, Phúc Nhạc cũng không tiện mở miệng hỏi, cũng không quấy rầy Haren, một mình bận rộn. Cậu bôi cho Theis một chút thuốc ngừng đau, nếu không chỉ sợ nó không ăn được cơm.
Phúc Nhạc bôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thu-the-bac-si-thu-y-o-the-gioi-thu-nhan/2855345/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.