Buổi tối sau khi toàn bộ tỷ thí chấm dứt, mọi người mới bắt đầu làm cơm chiều, cơm chiều sẽ không mấy ai chú ý nữa, Phúc Nhạc nhận bớt việc từ Kanya qua làm. Giữa trưa không giúp được gì, ngược lại còn khiến Kanya bận thêm, Phúc Nhạc có chút áy náy.
"Lần đại hội này so với trước kia náo nhiệt hơn nhiều." Kanya tựa vào ngực Casar nhàn nhã trong chốc lát, cười nói.
Tuy rằng giữa trưa bận đến đầu tắt mặt tối, bọn nhóc thối này lại còn chuồn êm, cũng may có Casar hỗ trợ, thể lực của y cũng tốt, không mệt chết, chỉ là vội đến không chịu nổi, không rảnh được phút nào, đây quả thật là một khảo nghiệm đối với một giống cái làm cái gì cũng không sốt ruột chậm rì rì.
"Đó là bởi vì có Tiểu Nhạc ở đây." Haren cười hì hì, hai nhà gần nhau nhất, nên nấu cơm chung, Haren giúp Phúc Nhạc. Từ khi cọ cơm do Phúc Nhạc và Kanya làm, Haren cũng tự không muốn ăn đồ cho heo do mình làm nữa...
Phúc Nhạc muốn bồi thường cho chú Kanya và Casar, làm đồ ngon hơn nhiều, luộc nấu chiên xào đều ra trận.
"Tiểu Nhạc, sáng nay cậu làm món bánh trứng ăn ngon lắm, làm một chút nhé?" Haren cũng nhân cơ hội xin xỏ tí quyền lợi, Phúc Nhạc một khi làm món gì ngon lạ đều để lại Haren và Jin một phần, hai người này buổi sáng đã ăn nhưng vẫn còn thèm lắm.
"Đó là điểm tâm mà." Phúc Nhạc buồn cười, nào có ai buổi tối còn ăn cái kia? Tuy rằng buổi tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thu-the-bac-si-thu-y-o-the-gioi-thu-nhan/2855327/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.