Masen tốt xấu gì cũng đã lớn tuổi rồi, kích động một lát rồi cũng bình tĩnh lại, cười tươi như ánh mặt trời rạng rỡ nắm tay Dacide vẫn cười ôn hoà như trước đi ra, mọi người cũng hảo tâm mà trêu chọc hắn.
"Cám ơn cậu, Tiểu Nhạc." Dacide cảm kích nhìn Phúc Nhạc nói, bây giờ nghĩ lại, nếu không phải là bản thân tự trải qua, y nhất định cảm thấy mọi thứ hiện tại chỉ là nói đùa, đứa trẻ trước mắt tuổi còn nhỏ hơn mình cả một giáp, vậy mà lại giỏi như vậy, loại sức mạnh này...trong suy nghĩ của Dacide, chỉ có Thần Minh mới có. Thân phận của Phúc Nhạc trong mắt của Dacide đã được tăng thêm một tầng màu sắc thần bí. Càng cường đại, thì càng thu hút những kẻ tham lam, loại việc này, bộ tộc thú Hadar đã trải qua đau khổ là rõ ràng nhất. Khứu giác nhanh nhạy của tộc thú Hadar có thể tìm được chỗ ở tốt nhất, nhưng cũng chính vì có năng lực như vậy, khiến họ luôn bị xua đuổi, bị tranh đoạt, đến cuối cùng đành bất đắc dĩ, co rúc ở một nơi hoang vắng, rời xa những nơi đầy xung đột.
Nghĩ đến đây, Dacide âm thầm hạ quyết tâm, phải cố gắng hết sức để giúp đỡ Phúc Nhạc, chí ít....... cung cấp cho cậu hết mọi sự bảo hộ mà khả năng cho phép.
"Không sao thì tốt rồi." Phúc Nhạc cười: "Nhưng mà nhìn dáng vẻ của chú, chắc bão cát xung quanh bộ lạc các chú rất lớn phải không? Nơi đó không thích hợp để sinh sống, không chỉ là mắt, mà những chỗ khác của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thu-the-bac-si-thu-y-o-the-gioi-thu-nhan/2855297/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.