Vào buổi tối, khi các thú nhân không quay trở về, mà đang canh gác ở trên đỉnh núi và xung quanh chân núi, Phúc Nhạc đang đợi người cũng nổi lửa để nấu cơm tối.
Tuy rằng thú nhân có bạn lữ sẽ có người tới đưa cơm, nhưng mà chạy tới chạy lui thì những thực phẩm cần mang cũng có giới hạn, vì thế mấy giống cái dứt khoát làm cơm ở gần đó, để mọi người có thể nhanh chóng ăn được đồ ăn nóng hổi.
Buổi chiều Phúc Nhạc đem mấy con gà được nuôi dưỡng để làm thuốc làm thịt nấu canh gà, trong chốc lát thì nấu xong rồi, dùng nước canh gà luộc thịt, bên trong còn bỏ Đương Quy (tên một vị thuốc Đông y) , nhân sâm, ăn rồi có thức trắng đêm cũng không quá cực khổ.
Kanya và Jin không ngừng nghỉ nướng thịt, thú nhân đã đổi ca đi tới, đem thịt đã được nướng chín dùng với bánh tráng đã được nướng trước đó, nhanh hơn nhiều so với tay.
Sau khi canh thịt đã được nấu với lửa vừa, Dacide liền đi ra xung quanh đưa canh, cho dù là thú nhân hay giống cái, đều đưa cho mỗi người một chén, bận rộn hơn nửa ngày, y mới đưa hết toàn bộ.
“Như thế nào?” Phúc Nhạc nhìn nồi canh trống không, lại nhìn Dacide, hỏi. Cậu vậy mà đem toàn bộ gà trong nhà cống hiến ra hết rồi.
“Ân. Xác định rồi.” Dacide sờ mũi nói.
“Đừng lo lắng.” Joe nhẹ nhàng vỗ vỗ vai Phúc Nhạc nói
Phúc Nhạc gật đầu, nhưng mà ánh mắt lại không ngừng được mà liếc nhìn lung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thu-the-bac-si-thu-y-o-the-gioi-thu-nhan/2855282/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.