Chưa kịp tiêu hóa tình trạng hiện tại,ta lại phải đối mặt với Thượng Quan Tán Lý đang bước từ cửa phủ ra. Hoàn hảo,đều bị nghe thấy hết rồi ~
-Tiểu Nam,hắn là ai? Từ khi nào gọi ngươi là nương tử?
Thượng Quan Tán Lý khuôn mặt đã muốn đen hơn đáy nồi. Ta đột nhiên cảm thấy hình như có mùi thuốc súng cùng dấm chua hòa trộn chung.
-Nương tử,hắn là ai a?
Cổ Ngự Ly ở đằng sau lưng ta nghiêng cổ nhìn Thượng Quan Tán Lý. Mẹ nó,muốn giết chết ta sao? Đột nhiên gọi ta là nương tử,sau đó lại đi theo ta tới tận đây. Nam nhân này rốt cuộc là làm sao?
-Nương tử? Nghe thân thiết quá!
Thượng Quan Tán Lý lúc này giống như trượng phu uống nguyên bình dấm chua,cả người tỏa sát khí chuẩn bị đánh ghen.
-Chuyện này…Tiểu Tán Lý,trước tiên ngươi bình tĩnh nghe ta nói!
Ta nuốt nuốt nước miếng,nhìn hắn thật đáng sợ…là Cổ Ngự Ly tự mình theo ta,tự hắn gọi ta nương tử,ta vô can,ta vô tội,ô ô ~…
-Vương gia,Cổ Ngự Ly trúng độc nên hóa thành ngốc tử,không biết vì sao lại gọi chủ nhân là nương tử…sau còn lén đi theo chủ nhân đến đây. Không phải do nàng hồng hạnh.
Ma Y,ngươi chính là cứu tinh của ta a,ta hai mắt long lanh nhìn về phía Ma Y,sau lại len lén nhìn qua Thượng Quan Tán Lý…ách…hắn không phải là phát rồ đó chứ? Khuôn mặt ngược lại càng ngày càng đen.
-Ngươi đi làm nhiệm vụ cùng hắn?
Thượng Quan Tán Lý ánh mắt tựa mũi tên bắn thẳng đến người Ma Y,sát khí càng ngày càng nồng đậm…mùi dấm chua càng ngày càng nồng nặc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thoi-khong-ta-thanh-vuong-phi/726441/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.