Ta thật sự không thể chờ đợi thêm một giây phút nào nữa liền bay xuống ôm lấy Thượng Quan Tán Lý,nam nhân của ta,người ta nhớ mong từng ngày từng giờ,đêm lúc nào cũng mơ đến hắn,cảm giác quả thật là vô vàn hạnh phúc…hắn vẫn đi tìm ta,vẫn còn nhớ đến ta…Thượng Quan Tán Lý,ta yêu ngươi biết chừng nào.
-Tiểu Nam,ta biết nàng nhất định còn sống!
-Ta nhớ ngươi!
-Ta cũng vậy!
-Khụ…khụ…
-Nha đầu,ngươi chỉ nhìn thấy mỗi mình hắn thôi sao? Lão sư phụ ta đây cũng tìm kiếm ngươi thật vất vả a…
-Uy…sao lại có đại ca,Yến Tứ Phương,ngay cả hoàng thượng cũng ở đây nữa?
-Bọn ta chính là đang đi tìm nàng!
-Tứ muội,tóc của ngươi…
-Ngạc nhiên lắm sao?
-Không ngạc nhiên mới là lạ! Muội rơi xuống vực mà có thể sống sót qủa thật rất thần kì!
-Ai…huynh trù ta chết sao?
-Không phải,ta không có ý đó,ý ta là…
-Ta hiểu mà,chỉ là đùa với huynh thôi. Là vì khi ta nhảy xuống vực rơi đúng vào ma trận pháp của Đế lão bà nên mới được cứu sống,bà ấy cho ta ăn Hoàn Hồn đan của lão sư phụ,sau đó còn tận tình chữa thương cho ta!
-Di? Nha đầu,không phải là Nả Bách Cát cứu ngươi sao? Vậy sao tóc ngươi?
-Nả Bách Cát? Ý người là Nả Cát Vân?
-Là người cũng có mái tóc màu tím bạc giống ngươi a!
-Thì chính là bà ấy…
-Gì? Không lẽ bà ta nói bà ta tên Nả Bách Cát là giả?
-Lão sư phụ quen biết với bà ấy?
-Hừ,lúc xưa bà ta ăn trộm của ta hai viên nội đan để luyện võ công!
-Hahả…thì ra Đế bà bà nói lão sư phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thoi-khong-ta-thanh-vuong-phi/726435/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.