“Thanh lâu?” Trên ghế dài trong thư phòng phủ Tam vương gia (Tử Lăng vương phủ),một nam tử toàn thân màu đen đang cặm cụi với đống sổ sách chất cao trước mặt, phía bên dưới có một nam tử khác cũng toàn thân đen tuyền, trên mặt đeo một miếng khăn che màu đen chỉ lộ ra đôi mắt dài sắc cơ hồ có thể đông chết người, quỳ gối bẩm báo. Hách Liên Phách Thiên hơi ngẩng đầu lên suy tư, hồi lâu hắn mới nghiêng người ra khỏi đống sổ sách, nhìn nam tử vẫn đang quỳ dưới đất lạnh nhạt mở miệng:
“Được rồi, bổn vương đã biết, ngươi lui đi!”
Nam tử hắc y nghe vậy liền đáp dạ một tiếng, xoay người rời khỏi thư phòng. Ở bên trong, Hách Liên Phách Thiên ngồi ở trên ghế ngẩn người hồi lâu. Nữ tử thanh lâu? Nữ nhân áo trắng đó thật sự là một cô nương ở thanh lâu sao? Hắn vẫn luôn tin tưởng vào khả năng điều tra của đám thuộc hạ của mình, nhưng lần này đối tượng lại là nữ tử khiến hắn chú ý, làm hắn không khỏi có chút xao động. Có lẽ, hắn nên tự mình thân chinh một chuyến xem sao, thực hư thế nào, chính mình tự nhìn xem là rõ nhất!
Lúc này, đám Tiểu Khuynh ở trong phủ lại cực kì nhàn rỗi ngồi ở đình viện cho cá ăn. Tiểu Tuyết bê hộp thuốc đến đặt trên bàn, nhìn Tiểu Khuynh liếc mắt ra lệnh:
“Thoát y!”
Mà Tiểu Khuynh, đang cực kì nhàn nhã ngồi tựa bên lan can, một tay nhúm ít mồi thả xuống cho lũ cá dưới hồ, động tác toát lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thoi-khong-gap-chan-menh-thien-tu/2337899/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.