“Tiểu nữ Lãnh Y Vân tham kiến Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương, Thái hậu nương nương!”
Bên trong đại điện, Tiểu Vân một thân y phục trắng như tuyết, trên đầu cài một đóa mẫu đơn đỏ rực, nhẹ nhàng khom người hành lễ. Vì nàng là tài nữ có thân phận tôn quý nên trước mặt Hoàng đế không cần phải quỳ gối. Đây là một đặc ân khiến không biết bao người mơ ước có được.
Bên cạnh Tiểu Tuyết mặc tử y nhạt màu, trong tay ôm một cây thất huyền cầm, cùng Tiểu Cẩn ở bên kia quỳ gối hướng Hoàng đế ba quỳ chín lạy theo đúng lễ nghi.
Sắc mặt Hoàng hậu đều là một mảnh tươi cười như đóa hoa, mà bên kia Lan Quý phi lại không có được như vậy. Nàng dùng một loại ánh mắt đánh giá dò xét từ trên xuống dưới Tiểu Vân, ánh mắt thoáng qua tia ác liệt khiến nàng không được tự nhiên.
“Y Vân tài hèn sức mọn, nhân ngày đại lễ xin diễn một khúc vũ dâng lên bệ hạ và các vị nương nương, mong bệ hạ và nương nương không chê cười!”
Hách Liên Minh Thiên nhìn nàng hồi lâu rồi phất tay, nhàn nhạt thanh âm nói:
“Bắt đầu đi!”
Thanh âm Tiểu Vân ôn nhu đáp dạ, vốn Tiểu Tuyết đang định đi đến một bên đàn đặt cầm xuống, bỗng nhiên từ trên cao, thanh âm mềm mỏng Lan Quý phi truyền tới:
“Khởi bẩm Hoàng thượng, nhạc bình thường e là quá phàm tục, chi bằng để thần thiếp đàn cho Y Vân tài nữ, không biết ý Hoàng thượng thế nào?”
Hách Liên Minh Thiên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thoi-khong-gap-chan-menh-thien-tu/2337884/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.