Mấy ngày Tiểu Khuynh không có mặt trong phủ, là những ngày đối với Tiểu Cẩn, có thể nói là thiên đường. Vậy là nàng có thể tha hồ ra vào thanh lâu, tiêu tiền như nước mà không sợ có người xông ra giáo huấn một trận. Bất quá, đây đều là suy nghĩ của nàng ấy thôi, còn hiện thực thì phũ phàng hơn nhiều lắm...
“Tiểu Cẩn, Tiểu Tuyết cho người thời gian ba giây để đem tiền của nàng ấy cất lại vào két, nếu không, nàng ấy sẽ trừ khẩu phần thịt mỗi bữa của ngươi!” Tiểu Vân rất tốt bụng thay Tiểu Tuyết chuyển lời xong, ung dung đóng cửa đi ra ngoài. Bên trong phòng Tiểu Cẩn gào thét rất là thảm thiết a!~~
“Cái gì? Why? Why? WHYYYY?”
Ài, chim chóc trong viện bị dọa bay hết rồi!
Tiểu Vân ngửa đầu nhìn thảm trạng từng đám chim chóc kéo nhau bay đi, chim mẹ cắp chim con, chim bố cắp chim mẹ, vội vàng bay đi như gặp phải ôn dịch! Tiểu Cẩn càng ngày càng tiến bộ nha, chiêu thức “ma âm xuyên não” của nàng ấy giờ có khả năng dọa sợ cả chim chóc rồi!
Đường phố tấp nập người qua lại, tiếng rao hàng, trao đổi mua bán vang lên khắp nơi. Giữa dòng người ấy, xuất hiện một vị công tử bộ dạng phong lưu đang dạo chơi. Trường bào màu lam thực gọn gàng, đai lưng khéo léo, bên hông giắt một miếng ngọc bội, trong tay cầm chiết phiến, thỉnh thoảng lại khẽ phất một cái, bên môi là nụ cười nhẹ nhàng như gió xuân, cặp mắt hoa đào ướt át âm thầm đưa tình nhìn mấy vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thoi-khong-gap-chan-menh-thien-tu/2337868/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.