“La la la...” Hôm nay tâm tình Tiểu Cẩn phá lệ rất tốt, mới sáng sớm đã không ngừng lẩm bẩm hát, thỉnh thoảng lại cười rộ lên như bị bệnh động kinh. Tiểu Tuyết vô cùng ngạc nhiên, rốt cuộc tò mò quá không chịu được bèn hỏi:
“Tiểu Cẩn, có chuyện gì mà mới sáng sớm ra ngươi đã vui vẻ vậy?”
Tiểu Cẩn quay đầu lại, hai vành mắt cong cong đáng yêu, lúc lắc đầu đáp:
“Hôm nay Tiểu Liên đã hứa sẽ dẫn ta lên núi sau thôn săn thú. Mặc dù bây giờ vẫn có tuyết, nhưng cáo tuyết và thỏ tuyết đã xuất hiện rồi. Hôm vừa rồi Ngưu thúc thúc mới săn được hai con cáo tuyết, đãi chúng ta một bữa no nê đó!”
Ngưu thúc thúc là một bệnh nhân đã được chữa khỏi bệnh ở trong thôn. Lúc trước ông làm nghề săn bắn trên núi, nhưng vì mắc bệnh nên phải ở nhà, vợ con đều mất cả do bệnh nặng. Sau khi bệnh được chữa khỏi, ông lại tiếp tục nghiệp săn của mình. Còn Tiểu Liên, dĩ nhiên chính là anh chàng Cổ Tương Liên kia rồi. Trong thôn này chẳng ai không biết vị thiếu chủ ấy thích Tiểu Cẩn nhà nàng, thỉnh thoảng hai người lại đi đây đi đó chơi với nhau, chẳng qua Tiểu Cẩn tâm tính tiểu hài tử, người đối với nàng ấy tốt, nàng ấy đều quy người ta thành hảo bằng hữu, chưa từng nghĩ tới sâu xa hơn.
Nghe Tiểu Cẩn nói muốn lên núi săn thú, Tiểu Tuyết tính toán một chút, quyết định đi theo. Không phải là nàng muốn làm kì đà cản mũi hay gì, số cây thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thoi-khong-gap-chan-menh-thien-tu/2337814/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.