Điện Minh Tín, cung nhân tấp nập ra ra vào vào, trong tay cầm nào khăn trắng, chậu nước, lọ thuốc,... thật chưa từng náo nhiệt như hôm nay. Các Thái y trong Thái Y viện đều bị gọi đến, người người trên trán mồ hôi đầm đìa đứng ở ngoài điện nhỏ giọng bàn luận.
Một chén thuốc bốc khói được đưa đến, người nam nhân vẫn ngồi ở bên cạnh giường không chút do dự liền đón lấy, sau đó nhẹ nhàng thổi cho bớt nóng, rồi từng muỗng từng muỗng đút cho người vẫn đang nằm mê man trên giường. Cung nhân trong điện thấy cảnh tượng này đều liếc nhìn nhau, trong đầu ai cũng chỉ có một suy nghĩ. Vị nữ tử này, xem ra là Nhị vương phi tương lai rồi!
Tiêu Khuynh Thành khoanh tay đứng ở bên cạnh giường, mắt hạnh trợn to nhìn Nhị vương gia cẩn thận đút thuốc cho Tiểu Vân. Hồi tưởng lại một màn lúc vừa rồi, đến giờ nàng vẫn thấy tim mình đập thình thịch. Chẳng là Tiêu nương nương đang an tĩnh ngồi ở trong viện đọc sách thì Tiểu Mai hộc tốc chạy từ ngoài, thở không ra hơi:
“Nương... nương nương!”
Tiêu Khuynh Thành gấp cuốn sách trên tay lại, cau mày nhìn nàng, hỏi:
“Có chuyện gì vậy? Sao bộ dáng em gấp gáp thở không ra hơi thế?”
Tiểu Mai thở gấp, run run nói:
“Nương nương, Y Vân tiểu thư, Y Vân tiểu thư ngã hồ rồi!”
Cuốn sách trên tay nàng rơi bộp xuống mặt bàn đá, Tiêu Khuynh Thành đứng bật dậy, mắt hạnh mở to, sợ hãi hỏi:
“Em nói cái gì? Nói lại!”
Tiểu Mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thoi-khong-gap-chan-menh-thien-tu/2337806/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.