Trong Hạ phủ người qua lại thật bận rộn, hối hả. Nguyên nhân là vì Đại tiểu thư của họ bị thương. Trên người Tiểu Khuynh những vết rạch lớn nhỏ đều có, Tiểu Tuyết đuổi hết người trong phòng ra ngoài, sau đó bắt đầu giúp Tiểu Khuynh chữa thương. Trên vai Tiểu Khuynh có bốn vết cào thẳng tắp như bị mèo cào trúng, mười ngón tay nhiễm đầy máu thịt nát, tiểu nha hoàn bưng thau nước máu ra ngoài, nhìn đến những mảnh thịt nhỏ nát bét trong đó cũng không kìm được mà nôn thốc nôn tháo. Tiểu Tuyết đem thuốc rắc lên những vết thương trên người Tiểu Khuynh, sau đó dùng băng sạch quấn lại cẩn thận. Nhìn Tiểu Khuynh lúc này, toàn thân trên dưới đều bị băng trắng bao lại, có chút giống với xác ướp Ai Cập cổ đại. Trong suốt quá trình chữa thương đó, nàng vẫn nằm im, một cái máy mắt cũng không có.
Đúng ba ngày sau hôn mê, Tiểu Khuynh mới hồi tỉnh lại. Nàng mở mắt nhìn xung quanh một lượt, sau đó mới chống người ngồi dậy. Đau đớn trên thân truyền đến, Tiểu Khuynh “a” một tiếng lại ngã về trên giường. Nhìn toàn thân mình bị băng kín mít, chân mày Tiểu Khuynh liền cau lại. Di, như thế nào nàng lại bị thương nặng như vậy?
Cửa phòng kẹt một tiếng liền đẩy ra, Tiểu Tuyết đi vào trước tiên, nàng nhìn Tiểu Khuynh nằm trên giường trợn tròn mắt ngó mấy vết thương, phân phó nha hoàn đem nước sạch để trên bàn xong liền cho lui ra. Nàng ôm hộp thuốc đến cạnh Tiểu Khuynh, mở miệng hỏi:
“Tỉnh rồi sao? Ngươi thấy thế nào?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thoi-khong-gap-chan-menh-thien-tu/2337782/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.