Trong văn phòng làm việc, Lâm Đình Phong lấy một túi hồ sơ màu vàng đưa cho Mộc Tâm: “Đây là những gì về Benter mà anh thu thập được trong thời gian qua.”
Cô ngồi trên sofa, cầm tập hồ sơ chỉ mỏng bằng quyển tập 96 trang, quay đầu nhìn chàng trai ngồi bên cạnh, tò mò hỏi: “Ít như vậy?”, với tài lực trong tối mà Lâm Đình Phong xây dựng, suốt thời gian dài mà chỉ điều tra được bấy nhiêu thông tin... thật có hơi ngoài ý muốn.
Anh khẽ gật đầu: “Mọi thứ về ông ta giống như tờ giấy trắng vậy. Nếu giống như em nói, ông ta thiết lập thế giới này, tin chắc rằng, ông ta rất dễ dàng để xóa sạch dấu vết của bản thân.”
“Dù là người thiết lập nhưng không phải muốn làm gì cũng được. Thế giới này vận hành theo quy luật nhân – quả. Ví dụ như, Trần Tiểu Như muốn đạt được hạn mục, cô ta phải cài gián điệp thương mại. Ông ta muốn xóa dấu vết, chắc hẳn đã làm một thao tác gì trước đó rồi.”, cô lật hồ sơ ra xem, thông tin không nhiều, chủ yếu chỉ xoay quanh người mà ông ta tiếp xúc.
Thấy cô lật đi lật lại ở một trang tài liệu, anh nghiêng người qua xem, hứng thú hỏi: “Em đã nghĩ ra cách gì rồi sao?”
Cô quay đầu qua, đúng khoảng cách chạm phải má của anh. Cô vội đẩy anh ra, Từ lúc cô nói rõ mọi việc với anh đến giờ, anh cứ như hóa thân thành con koala nhỏ, lúc nào rảnh là lại dính ở bên người cô, giống như sợ chớp mắt một cái là cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thoi-khong-den-yeu-anh/514153/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.