Lâm Đình Phong đích thân "hộ tống" Mộc Tâm về đến nhà, trước khi đi còn không quên dặn dò: "Ngoan ngoãn ở nhà! Đừng có chạy loạn đi đâu đấy!"
Mộc Tâm cầm hộp cơm tình yêu tinh xảo đi vào nhà. Đang ăn được một nửa thì lại có số lạ gọi đến. Cô không nghĩ nhiều liền bắt máy.
Giọng nói ở đầu dây bên kia khiến tay cầm đũa của cô khựng lại: "Cô Mộc, bữa trưa tốt lành! Lần trước may mắn thật! Chặc! Lần sau chắc tôi phải báo tin trễ một chút... như vậy sẽ kích thích hơn nhỉ?"
Mộc Tâm đặt đũa xuống, điềm tỉnh nói: "Ông gọi cho tôi không phải chỉ để nói chuyện phiếm đấy chứ?"
"Ầy! Cô xem trí nhớ của tôi kìa! Chỉ cần nghĩ đến những chuyện kích thích là tôi hưng phấn không chịu được!", ông ta ngừng lại một chút rồi nói: "Tòa nhà LM, tầng cao nhất. Mong rằng 30 phút nữa sẽ được gặp cô Mộc. Nếu không... chắc sẽ lại báo thêm một tin xấu mất.", nói rồi ông ta cúp máy mà không để Mộc Tâm kịp nói câu nào.
Cô nhìn chiếc điện thoại rồi lại nhìn hộp cơm, nhẹ nhàng đóng nắp hộp cơm lại.
Cô không thể ngoan ngoãn ở nhà rồi!
Ngày hôm nay quá "kích thích" đi! Gặp người sau còn khủng bố hơn người trước!
...
Gần một tiếng sau, Mộc Tâm bước ra khỏi thang máy, đặt chân vào tầng cao nhất của tòa nhà LM.
Đây là tòa nhà cao nhất thành phố, nhìn xuống... mọi thứ như một mô hình đồ chơi, nhỏ bé... vụn vặt...
Cô đưa mắt nhìn về phía người đàn ông đang quay lưng về phía cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thoi-khong-den-yeu-anh/514151/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.