Đến sáng ngày hôm sau, Mộc Tâm đã đi đến chi nhánh Lâm thị ở nước F.
Tiểu A cùng người của chi nhánh đến đón cô về khách sạn. Cô được Tiểu A báo cáo lại chi tiết tình hình, rất nhanh đã bắt đầu tiếp nhận công việc ở đây.
Mỗi ngày cô phải thảo luận và chỉ đạo nhóm chuyên viên chứng khoán điều tiết lại thị trường. Nhưng điều khiến cô bất ngờ là càng điều chỉnh thì độ lệch chỉ số càng cao. Cô dùng máy tính nội bộ lần theo từng dãy code tìm ra vị trí vi rút xâm nhập. Đam Mỹ H Văn
Đến ngày thứ ba, cô mới tìm được vị trí của nó. Người xâm nhập chắc hẳn có kỹ thuật rất cao, mỗi vi rút đều được thiết lập một lớp bảo vệ và một lớp code ngụy trang. Cô phải mất gần một ngày mới gỡ được toàn bộ số vi rút. Nhưng cô biết đây chỉ là trị ngọn chứ không trị gốc.
Trước khi kết thúc công việc hôm nay, cô đã viết một chương trình nhỏ thả vào máy tính của các chuyên viên, nghiêm túc dặn dò: "Nếu có dấu hiệu bị vi rút tấn công thì chương trình sẽ hiện cảnh báo, lúc đấy hãy báo ngay cho tôi biết."
Sau khi giải quyết xong vấn đề, với sự chỉ đạo của cô, cổ phiếu dần bình ổn giá trị trở lại một chút. Nhìn biểu đồ chạy trên màn hình lớn. Mộc Tâm đưa tay xoa xoa thái dương, do mấy hôm nay bận rộn tới lui mà mỗi ngày cô chỉ ngủ được mấy tiếng, thời tiết nước F lại hanh nóng, khiến cô hơi bị cảm.
Tiểu A để ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thoi-khong-den-yeu-anh/514128/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.