5 giờ 30 phút, chung cư Toro, phòng 501.
Trong căn bếp nhỏ, Mộc Tâm đang chuẩn bị nguyên liệu để nấu ăn mời mọi người. Lâm Đình Phong không có ở nhà phụ cô, anh nói có chút việc cần xử lý nên sẽ về sau.
Lúc Mộc Tâm đang thái rau thì chuông cửa kêu lên, cô đi ra mở cửa.
“Surprise!”, Lạc Tư cầm một bó hoa được làm bằng dâu tây đưa đến trước mặt cô hô lớn, “Tiểu Tâm Tâm, anh biết đến làm khách không thể đi tay không, tặng hoa thì anh thấy cổ lỗ sĩ quá, cho nên tặng em bó dâu tây này. Ăn vào ngày càng xinh đẹp, để Tiểu Phong Phong chết mê chết mệt vì em.”
Người cổ lỗ sĩ số 1, Mạc Chí Thiên, một tay cầm bó hoa ly trắng, một tay đút trong túi quần, cậu đưa bó hoa cho Mộc Tâm: “Lần trước chưa có quà gặp mặt em dâu nhỏ, em nhận tạm cái này trước nha!”
Người cổ lỗ sĩ số 2, Hà Ngọc Điềm, cô ấy mặc một bộ suit màu nâu tây, trên tay cầm một bó hoa cúc họa mi, nhìn không hợp cảnh cho lắm, cô ấy nhét bó hoa vào tay Mộc Tâm: “Cậu đừng nghe tên lắm lời đó nói. Tặng hoa hiện giờ vẫn rất thời thượng đó.”
Cô ôm cả ba bó hoa của ba người họ, cười nói: “Mọi người đi vào trong ngồi đi, sao lại đến sớm vậy? Ba người đi chung với nhau à?”, Mộc Tâm đặt hai bó hoa lên kệ tủ, cầm bó dâu tây đi vào phòng bếp.
“Anh đi một mình, lúc đến cửa chung cư thì gặp hai người họ”, Mạc Chí Thiên vừa ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thoi-khong-den-yeu-anh/514123/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.