Trước ngày giáng sinh một đêm, thời tiết lạnh đến mức mọi người chỉ muốn ở lì trong nhà, làm ổ trong chiếc chăn ấm áp của mình.
Các học sinh phải tất bật cho kỳ thi cuối học kỳ.
Người người thì được nghỉ đông hoặc đem việc về nhà làm. Còn Hà Ngọc Điềm thì không được nhàn hạ như vậy rồi! Cô bị mẹ bắt đi xem mắt với đứa con của dì của bạn của em họ cùng bà nội khác ông nội của bà ấy.
Vì không muốn thấy mẹ mình bộc phát khả năng diễn xuất xứng đáng đạt giải ảnh hậu để lột tả nỗi khổ tâm của bà ấy. Nên cô đành lếch cái thân xác cao một mét bảy của mình đi xem mắt.
...
Quán cà phê Yoona.
Ngọc Điềm ngồi trên chiếc ghế cao màu nâu đen, trên tay cầm ly cacao nóng uống từng ngụm một, thư thả nghe đối tượng xem mắt của mình luyên thuyên không ngừng nghỉ.
Hôm nay cô ăn mặt rất đơn giản, áo cổ lọ đen, sơ mi trắng và một chiếc áo khoác dạ, bên dưới phối cùng một chiếc quần âu màu đen tiêu chuẩn. Mái tóc ngắn không quá chảy chuốt nên có chút mềm mại, gương mặt sắc sảo không trang điểm mà chỉ thoa một lớp son dưỡng làm tôn lên đôi môi anh đào đỏ hồng tự nhiên.
Đối lập với cô, người đàn ông đối diện lại chỉnh chu đến từng đường tơ kẻ tóc. Gương mặt không coi là đẹp nhưng cũng được xem là sáng sủa. Mái tóc undercut phối hợp cùng gương mặt góc cạnh tạo ra hiệu ứng thị giác hoàn hảo tới mức lóa mắt, bộ vest vừa người được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thoi-khong-den-yeu-anh/514109/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.