Xong việc đã là ba tiếng sau, hai cô chuẩn bị đi ăn cơm tối.
Hai người quyết định đi ăn đồ nướng và tôm hùm đất.
Xe dừng lại trên trên vạch đỗ xe bên đường, hai người đi vào một quán ăn vỉa hè ngoài trời, không quá lớn nhưng khá sạch sẽ. Ngọc Điềm quen tay hay làm, hô lớn: "Bà chủ Trương, gọi món nè".
Một người phụ nữ tứ tuần hơi mập mạp, mặt cười vui vẻ nói: "Điềm Điềm đó à, lâu rồi không thấy ghé quán cô đó nha".
"Dì Trương, cũng do cháu bận quá mà, hôm nay dẫn bạn tới ăn, bạn cháu tên Mộc Tâm cô gọi Mộc Mộc là được rồi", nói rồi quay qua Mộc Tâm giới thiệu: "Mộc Mộc, đây là bà chủ Trương, mình hay tới đây ăn lắm, đồ ăn ở đây siêu ngon luôn đó".
Bà chủ Trương cười đưa thực đơn: "Hai đứa muốn ăn gì, dì đi làm".
Ngọc Điềm đưa thực đơn cho Mộc Tâm, hỏi: "Mộc Mộc, cậu muốn ăn gì, cậu gọi đi".
Mộc Tâm đẩy thực đơn về phía cô ấy nói: "cậu gọi đi, mình ăn gì cũng được".
"vậy mình gọi đó nha, lát cậu muốn ăn thêm gì nói với mình", cô quay qua dì Trương, "Dì lấy cho cháu bốn cân tôm hùm đất vị bơ tỏi cay vừa, hai mươi xiên thịt nướng, mười xiên hải sản nướng, hai cân tôm tích nướng cay, thêm hai ly bia tươi nha".
"Ok, có ngay đây", Dì Trương nói xong xoay người vào bếp chuẩn bị.
Ngọc Điềm bên này lấy khăn giấy lau bát đũa và lấy găng tay cho Mộc Tâm. Lần đầu được bạn chăm sóc Mộc Tâm chưa thích ứng kịp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thoi-khong-den-yeu-anh/267244/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.