“Ngươi cho là bổn vương sẽ tin tưởng những lời của ngươi sao?” Viêm Dạ nhếch môi lạnh lùng cười.
“cái này, hiện tại có vẻ như không phải lúc để thảo luận vấn đề này, ngươi có buông tay ra để ta mặc đồ vào được chứ?” Mạc Vi Miên đỏ mặt nói, hơi chút cam chịu, dù sao đang trong tình trạng thế này không thể không buông tay chịu trói a.
Ê ê, ngươi nhìn kiểu gì đó?
Tuy nói thân thể của Mạc Vi Miên cô không phải là hoàn hảo nhưng cũng không đến nỗi xấu, cô cũng là nữ nhân nha! Bị người khinh bỉ như vậy, cô lập tức quên tình cảnh của mình, nâng mặt hung hăng trừng mắt nhìn lại Viêm Dạ.
Viêm Dạ ánh mắt lóe sáng, nữ nhân này, còn có lá gan trừng hắn?
khi hắn nghe người hầu nói thích khách là từ không trung rơi xuống, thì hắn đã thấy thật hoang đường rồi, căn bản đó là thứ vô căn cứ, thử hỏi sao có thể có người rơi xuống từ bầu trời được chứ?
“Ai phái ngươi tới?”
“Ê, ngươi là Vương gia, không phải tai điếc chứ?!”
Nghe như hắn thấy lời của cô thúi lắm không bằng, Mạc Vi Miên lập tức sôi huyết.
“Không ai dám ở trước mặt bổn vương mà hô to gọi nhỏ.” Viêm Dạ lạnh như băng quét mắt nhìn Mạc Vi Miên, ngữ khí lành lạnh nói,nữ nhân này lá gan không nhỏ.
Mạc Vi Miên không cần nhìn cũng có thể cảm giác được tsắc lang này đang nổi giận, bởi vì lực đạo hắn túm tay cô mạnh hơn a, hu hu, đau chết mất.
Thấy Mạc Vi Miên hai mắt hồng hồng trừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-that-dac-biet-sung-ty-dua-gion-vuong-gia/61220/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.